Người dẫn Chương trình nói lớn: “Mời cô gái may mắn bước lên sân khấu.”
Lâm Tử Lạp rất muốn nói, cô yêu mến Lý Chiến, nhưng thực sự không phải người hâm mộ của anh ta, phúc lợi này dành cho cô, thực sự rất lãng phí.
Nhưng nếu không chấp nhận, giống như cô xem thường Lý Chiến vậy.
Cô rơi vào thế khó xử.
“Người hâm mộ sao vẫn chưa lên?” Lâm Tử Lạp do dự, người dẫn Chương trình lại gọi cô.
Lý Chiến nhìn Lâm Tử Lạp, cảm thấy hơi khó chịu, anh ta được người hâm mộ bao vây quen rồi, luôn cảm thấy tự hào về bản thân, biểu cảm của Lâm Tử Lạp rõ ràng là không bằng lòng.
Lâm Tử Lạp không thể từ chối tình huống này được, từ chối đồng nghĩa với việc không nể mặt Lý Chiến, cô còn muốn mời người ta làm người phát ngôn trang phục cho mình, dù không thích cũng phải miễn cưỡng lên.
Cô bước lên sân khấu.
Bên dưới lại ồn ào.
Mọi người đều than vãn thất vọng, oán trách sao lại không chọn bọn họ.
Lâm Tử Lạp bước lên sân khấu trong con mắt đố kị của mọi người.
Người dẫn Chương trình đưa micro cho cô: “Cô thích Lý Chiến từ khi nào, bị thu hút bởi điểm nào của anh ấy?”
Lý Chiến đứng thẳng người ở bên cạnh.
Dường như rất mong chờ câu trả lời của cô.”
Lâm Tử Lạp từng điều tra lịch sử thành danh của Lý Chiến, có thể nói ra tên bộ phim mà anh ấy từng diễn, nhưng trên thực tế, cô chưa từng xem.
Bảo cô trả lời thế nào chứ?
“Hồi hộp không biết nói gì đúng không?” Người dẫn Chương trình khuấy động sân khấu.
Lâm Tử Lạp cười: “Thực sự rất hồi hộp, tôi rất bất ngờ khi có thể đứng cạnh thần tượng của mình.”
Lý Chiến đứng bên cạnh, ngẩng đầu một cách kiêu hãnh, anh rất hài lòng với câu trả lời này.
“Vậy cô thích nhân vật nào của anh ấy?” Người dẫn Chương trình lại hỏi lại lần nữa.
Lâm Tử Lạp trả lời lưu loát: “Nhân vật nào của anh ấy tôi cũng rất thích.”
Một tràng pháo tay ở bên dưới.
“Giơ tay trái ra.” Người dân chương trình nói với Lâm Tử Lạp.
Cô nhìn người dẫn Chương trình, còn có món quà gì muốn đưa cho cô sao? Cô không cần: “Có thể đứng gần với thần tượng của mình như thế này, tôi đã rất vui rồi, tôi không nhận quà đâu, tặng cho người hâm mộ khác đi.”
Năng lực ứng biến của người dẫn Chương trình rất tốt: “Phần quà này chỉ có thể tặng cho một mình cô thôi, giơ tay ra.”
Lâm Tử Lạp mở miệng, phát hiện bản thân không tiện từ chối lần nữa, chỉ có thể giơ tay ra.
Cô không nhìn rõ người dẫn Chương trình cầm thứ gì trên tay, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc, cô bị còng tay.
Lâm Tử Lạp sững sờ.
Lúc này người dẫn Chương trình nói tiếp: “Để chứng minh phúc lợi này là thật, tôi dùng còng để khóa tay người hâm mộ này cùng với Lý Chiến, sau 24 giờ đến chỗ này, đưa chìa khóa cho cô ấy, mọi người nói xem có được không?”
“Được!”
Tiếng trả lời đồng thanh ở bên dưới vang lên.
Lý Chiến cũng bị người dẫn Chương trình yêu cầu giơ tay ra, Lý Chiến cũng hơi sững sờ, trước đó không nói với anh là sẽ dùng còng để khóa tay lại với nhau.
Bây giờ cho dù anh có hối hận cũng không được.
Anh chỉ có thể giơ tay ra để người dẫn Chương trình khóa tay lại.
“Thời gian tính bắt đầu!”
Cũng có nghĩa là, từ giờ phút này trở đi, sau 24 giờ đến đây mở còng tay là coi như kết thúc trò chơi lần này.