Nếu không thì sao?” Lâm Tử Lạp nhìn người phụ nữ hung hăng, ban đầu chỉ là một vấn đề nhỏ, nhưng bây giờ, người phụ nữ này muốn làm cho nó trở nên phức tạp.
Người phụ nữ hừm lạnh một tiếng: “Giả ngốc hay sao?”
Lâm Tử Lạp cau mày: “Cứ cho là chồng cô có thân thế, có quyền lực, lẽ nào lại có thể vì chút chuyện này mà làm gì chúng tôi sao?”
Người phụ nữ cảm thấy Lâm Tử Lạp không phải người trái đất, thế giới này, chính là như vậy, không có công bằng, đây không phải thời cổ đại, con người không phân thành ba bảy loại tầng lớp, nhưng có thực là không phân sao?
Người phụ nữ có chút khinh thường Lâm Tử Lạp, trông cũng xinh đẹp, nhưng cơ thể quá gầy gò, cô ta tự kiêu ngạo với thân phận của mình: “Chồng cô làm ở công ty nào? Để tôi bảo chồng tôi quan tâm để ý đến cho.”
Cô ta đặc biệt nhấn mạnh vào bốn chữ “quan tâm để ý”.
Có thể học ở trường mẫu giáo này, thì đều cũng có chút tiền, cho nên, người phụ nữ đó mới hỏi như vậy.
Lâm Tử Lạp đọc hiểu được sự uy hiếp trong lời nói của cô ta, nên tỏ ra không mấy vui vẻ.
Ủy thế nạt người sao?
Lúc này hiệu trưởng đi đến, người khác không biết thân phận của Lâm Huệ Tinh và Lâm Tinh Tuyệt, nhưng hiệu trưởng lại biết rất rõ, Tông Khải Phong căn dặn không được lan truyền thân phận của bọn trẻ, cho nên trong trường mẫu giáo, ngoài hiệu trưởng ra, không có ai biết về thân phận của chúng.
“Chuyện này tôi cũng biết hết sự tình rồi, thực tế bọn trẻ ở cùng nhau, thỉnh thoảng nắm tay ôm nhau cũng là có, bọn chúng chỉ là vì “thích”, cái “thích” này không giống với thích trong thế giới người lớn chúng ta, chỉ là đơn thuần, ngây ngô, sau 30 năm làm trong môi trường giáo dục mầm non, những chuyện như này cũng thấy qua không ít, nhiều người lớn cũng hiểu điều đó, cho nên, để bọn trẻ sau này vẫn có thể vui vẻ chung sống, tôi muốn hai bên phụ huynh bình tĩnh lại, bắt tay làm hòa, thế nào?”
Hiệu trưởng khuyên giải nói.
Người phụ nữ hừm lạnh một tiếng: “Nhưng con gái tôi là con gái rượu của ba nó, tôi thì cũng không muốn truy cứu, nhưng phó thị trưởng, thì chưa chắc sẽ không truy cứu.”
Rõ ràng là muốn ủy thế nạt người.
“Cô là vợ của phó viện trưởng sao?” Hiệu trưởng cũng gặp qua nhiều người, hơn nữa phó thị trưởng cũng sắp sáu mươi rồi, người phụ nữ này trẻ như vậy? Đứa trẻ này còn bé như vậy?
Có gì đó không đúng logic cho lắm.
Đôi mắt của người phụ nữ lóe lên, rồi cô ta bình tĩnh nói: “Bà chỉ cần biết rằng đây là con gái của thị trưởng là được rồi.”
Lâm Tinh Tuyệt đã lưu video mà cậu bé vừa quay xong, từ lúc hiệu trưởng đến, Lâm Tinh Tuyệt đã bắt đầu quay video người phụ nữ này, lúc đầu, cậu bé chỉ muốn cho người phụ nữ độc đoán này nổi tiếng trên mạng, nhưng bây giờ nghe được lời của hiệu trưởng, cậu bé nghĩ, chuyện này…. e là không đơn giản.
Rõ ràng là có gì đó che giấu trong đó.
Cậu bé lôi cánh tay em gái: “Em xin lỗi cậu ấy đi.”
Lâm Huệ Tinh không đồng ý: “Nhưng cậu ấy hôn anh trước mà, anh là anh trai em chỉ có em với mami và ba là được hôn anh thôi, cậu ấy là ai chứ, dựa vào cái gì?”
Tính chiếm hữu của Lâm Huệ Tinh rất mãnh liệt.
Lâm Tinh Tuyệt trợn mắt nhìn em gái: “Nghe lời, em không thấy ba cậu ấy rất lợi hại sao? Cho nên chúng ta chỉ có thể xin lỗi thôi.”
“Nhưng….”
“Em không tin anh trai sao?”
Lâm Tinh Tuyệt ngắt lời em gái.
Lâm Tử Lạp bước đến trước mặt người phụ nữ, cho dù thái độ người này có như thế nào, thì việc con gái cô động tay là không đúng: “Tiểu Nhụy, chúng ta gặp chuyện phải nói đạo lý đúng không? Vậy nên, người tài giỏi dùng lời nói chứ không dùng tay chân, có phải không?”
“Nhưng con cũng không phải người tài giỏi gì mà? Con chỉ là một cô gái nhỏ thôi.” Lâm Huệ Tinh tròn xoe mắt nói.
Lâm Tử Lạp: “……….”
Lúc cô đang vắt kiệt chất xám để nghĩ xem làm sao mới có thể thuyết phục con gái mình, thì đột nhiên điện thoại trong túi reo lên, cô rút điện thoại ra nhấn nút nghe, rất nhanh sau đó giọng Tông Triển Bạch truyền đến: “Em ở đâu vậy?”
Lâm Tử Lạp đưa mắt xuống nhìn hai đứa trẻ, nói: “Em ở bên ngoài, có chuyện sao?”