Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện này nhất định phải làm rõ, tránh để Tông Triển Bạch hiểu lầm Văn Khuynh tới lúc đó lại kết thành ân oán.





Văn Khuynh nhíu mày: “Bà đi gọi điện cho lão Trần bảo chúng ta cần gặp.”





Văn Khuynh định hỏi xem, suy cho cùng chuyện này gây tổn hại rất lớn cho Lâm Tử Lạp, vẫn may là lúc đầu Tông Triển Bạch và Lâm Tử Lạp kết hôn bí mật, không có nhiều người biết, không làm ảnh hưởng đến anh, nếu không thì chuyện này thực sự không thể giải quyết được.





Lý Tịnh đi tới cửa mở cửa phòng ra, Lý Chiến đứng ngoài đang định gõ cửa thì hai người không hẹn mà cùng chào: “Mẹ.”





“Không phải con bảo vài ngày nữa không về sao?” Lý Tịnh hỏi.





Lý Chiến cười nói: “Con lại đổi ý rồi, à, bác Trần đến rồi đấy.”





Lý Tịnh xoay vai Lý Chiến lại, nhìn thấy sau lưng anh là Trần Thanh và Trần Thi Hàm, bà vốn dĩ định ra ngoài gọi điện nhưng giờ không cần nữa, cô kéo tay con trai ra, nhìn Trần Thanh: “Văn Khuynh ở phòng làm việc, ông vào đi, anh ấy có chuyện cần nói với ông.”





Trần Thanh gật đầu, trong lòng biết rõ Văn Khuynh có thể sẽ nói với mình, khi ông truyền tin tức ra ngoài thì đã nghĩ ra đối sách rồi.





“Thi Hàm, con phải chín chắn trưởng thành lên.” Ánh mắt ông nghiêm nghị nhìn con gái, sợ cô ta sẽ nói bậy trước mặt Lý Chiến.





Lý Thi Hàm hiểu được ý của ba, gật đầu: “Con gái biết rồi ạ.”





Lúc này Trần Thanh mới yên tâm vào phòng làm việc, đóng cửa lại, Văn Khuynh đứng lên kéo ghế cho Trần Thanh, hai người ngồi trước cửa sổ.





“Chắc ông cũng đã thấy tin tức trên mạng rồi nhỉ?” Trần Thanh mở lời.





Văn Khuynh không phủ nhận gật đầu.





“Tôi tới tìm ông chính là vì chuyện này.” Trần Thanh lại nói thêm, ông ta vẫn làm một vẻ bình thản trước mặt Văn Khuynh: “Chuyện này là do tôi làm không tốt.”





Văn Khuynh sững người, ông tưởng rằng chuyện này là do người nhà họ Hà làm, tại sao lại là ông ta?





“Haizz, tôi biết nhà họ Hà nóng lòng muốn báo thù, không nên đề ra việc lợi dụng Hà Thuỵ Trạch với ông, tôi nghe nói Hà Thuỵ Trạch này vô cùng yêu Lâm Tử Lạp mà nhà họ Hà lại hận cô ta, mới tuyên bố thẳng thừng chuyện này ra, việc này tôi không biết, lúc đó Hà Văn Hoài nói tôi lại không để ý, tôi tưởng rằng ông ta chỉ thuận miệng nói ra, không ngờ ông ta lại thật sự dám làm…” Trần Thanh nói một cách cực kì tội lỗi.





Ngay lập tức lời nói của ông ta lại thay đổi: “Tôi với ông cùng nhau nhập ngũ, tới giờ quen biết cũng đã lâu, không giấu gì ông, tôi đã có cách rồi, việc đã đến nước này thì chúng ta chỉ cần thuận nước đẩy thuyền thôi.”





Trần Thanh bình thản như vậy Văn Khuynh cũng không nói thêm gì được, trong lòng chỉ hận lên nhà họ Hà.





Văn Khuynh nhìn Trần Thanh: “Ý của ông là…”





Trần Thanh gật đầu: “Giờ chính là lúc tạo áp lực cho Cảnh Hạo.”





Văn Khuynh có hơi do dự, nếu Lâm Tử Lạp không mang thai thì ông sẽ không lưỡng lự chút nào, lúc này Lâm Tử Lạp lại mang thai rồi Tông Triển Bạch e là sẽ rất khó thoả hiệp.





“Sao vậy, khó xử à?” Trần Thanh nhìn ra sự chần chừ của Văn Khuynh, khuyên: “Ông còn đường lui hay sao? Tôi cũng còn hay sao? Tôi đã giao đứa con yêu quý duy nhất của mình ra rồi đấy.”





Văn Khuynh hiểu rõ việc đến nước này thì đã không còn con đường khác nữa rồi.





Ông càng không thể phản bội Trần Thanh.





“Lát nữa tôi sẽ đi gặp nó.” Văn Khuynh siết chặt nắm đấm.





“Tiểu Tịch có biết chuyện này không?” Trần Thanh nhớ việc Lý Chiến đột nhiên tới nhà, cảm thấy chuyện này có chút kì lạ, từ khi lớn lên cậu ta rất ít đến, vào lúc này bỗng dưng lại tới, khiến ông cảm thấy có gì đó không đúng.





Cho nên mới hỏi Văn Khuynh.





Văn Khuynh lắc đầu: “Tôi vẫn chưa bảo nó, nó với Cảnh Hạo tình cảm rất tốt, nó không về nhà, ở bên ngoài tự do thoải mái, được Cảnh Hạo giúp đỡ rất nhiều, nó đối với Cảnh Hạo còn thân hơn cả tôi.”





Vì thế ông không dám để Lý Chiến biết.





Văn Khuynh biết trong lòng mình vui mừng khi cậu về đúng lúc, cũng may là Trần Thi Hàm chưa ra ngoài cùng Lý Chiến, lần này mà đi thì không biết có quay về được nữa không.





Trần Thanh hỏi: “Ông không nói, có chắc Cảnh Hạo sẽ không nói không??”





Lý Chiến biết chuyện này dù sao cũng không có hại cho Tông Triển Bạch, và còn có thể lợi dụng khiến cho Lý Chiến đứng về phía mình.





Văn Kuynh trả lời một cách kiên định: “Cảnh Hạo sẽ không nói đâu.”





Ông cho rằng Tông Triển Bạch sẽ không để Lý Chiến khó xử khi nói với Lý Chiến mình làm chuyện này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK