Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tìm cô ấy có chuyện sao?” Tông Triển Bạch khẽ cau mày.





“Đúng vậy, Tần Nhã…ở bệnh viện, sống chết không rõ….” Giọng anh ấy xen lẫn nghẹn ngào: “Cô ấy ở trong nước không có người thân, tôi muốn cô ấy ra ngoài có thể gặp chị dâu, như vậy có thể yên tâm một chút….”





“Xảy ra chuyện gì vậy?”





“Chuyện kể ra rất dài, điện thoại tôi mất rồi, hiện tại phải mượn điện thoại người khác, tôi đang ở bệnh viện nhân dân số 2.”





Tông Triển Bạch nói biết rồi, sau đó cúp máy, anh đi ra ngoài, gọi Quan Kình.





Quan Kình nhanh chóng chạy đến.





“Nói với ông Lục, tôi có chuyện, việc này lần sau nói tiếp.” Căn dặn xong anh nhanh chóng bước vào thang máy, sau đó nhấn gọi Lâm Tử Lạp, nghe giọng của Tô Trạm, có vẻ đã có chuyện xảy ra, anh không yên tâm để Lâm Tử Lạp một mình đến bệnh viện.





Lâm Tử Lạp lúc này đang ở trường mẫu giáo, bởi vì Lâm Huệ Tinh đã đánh nhau với bạn học.





Nguyên nhân chuyện này là vì Lâm Tinh Tuyệt bị một cô bé hôn vào mặt, tình cờ bị Lâm Huệ Tinh nhìn thấy, liền xông tới đẩy người ta, còn lớn tiếng nói: “Đây là anh trai của tớ, cậu dựa vào cái gì mà hôn anh ấy?”





Trong lòng Lâm Huệ Tinh, chỉ có cô bé mới được phép hôn anh trai.





Các bạn nhỏ khác không được phép, cô bé cảm thấy cô bé đó đang cưỡng hôn anh trai cô bé.





Cho nên rất mạnh mẽ đến đẩy người ta ra.





Lâm Tinh Tuyệt cũng sững sờ, cuộc sống ở trường mẫu giáo rất buồn tẻ, cậu bé thấy rất nhàm chán, một đám trẻ ngây ngô ở trường mẫu giáo cứ vây quanh cậu bé cả ngày, khiến cậu sắp sụp đổ rồi.





Hôm nay trong lúc giải lao, bị một người cưỡng hôn, cậu bé cảm thấy không thể tiếp tục ở lại trường mẫu giáo này nữa, nếu không cậu bé sẽ phát điên mất thôi.





Cô bé bị Lâm Huệ Tinh đẩy đập vào ghế đẩu, bị sưng một chỗ ở trên đầu, bọn trẻ ở đây đều rất quý giá, giáo viên gọi điện cho phụ huynh hai bên, bảo họ đến trường một chuyến.





Phụ huynh kia cũng là mami, rất độc đoán: “Cũng đâu phải là cành vàng lá ngọc gì, chỉ là hôn một cái cũng không được sao? Đứa bé này cũng chỉ là chơi trò gia đình thôi, chẳng có gì lớn cả, nếu nói là thiệt thòi, thì tôi cũng thấy con gái nhà tôi thiệt thòi, con cái nhà cô đẩy cục cưng của tôi, xem xem chỗ sưng này, cô nói đi, phải làm thế nào đây!”





Cho dù nguyên nhân là gì, Lâm Huệ Tinh động tay thực sự là không đúng, nhưng đối phương nói cũng rất khó nghe.





Lâm Tử Lạp vẫn chưa nói gì, Lâm Huệ Tinh đã tranh lời trước: “Chỉ là hôn một chút thôi sao? Vậy anh trai cháu, đã cho phép cậu ấy hôn chưa?”





“Tiểu Nhụy.” Lâm Tử Lạp nhỏ tiếng mắng.





“Đó là sự thật mà.” Lâm Huệ Tinh nhỏ tiếng lầm bầm.





Người có liên quan, Lâm Tinh Tuyệt, đang đứng trong góc, như thể chuyện này không liên quan gì đến cậu, cho dù là các bạn nhỏ hay các nữ giáo viên trong trường mẫu giáo, đều đối xử với cậu bé rất tốt, hôn vào má cậu cũng là chuyện thường xuyên, vì vậy cậu thấy rất phiền não.





Lúc này, cậu bé lại muốn chuyện này bị làm to lên, như vậy cậu có thể không cần đến đây nữa rồi.





“Cháu là trẻ con hiểu cái gì?” Người phụ nữ quát Lâm Huệ Tinh: “Có biết ba con bé là ai không?”





Lâm Huệ Tinh không hiểu ý câu nói này là gì, liền hỏi lại: “Ba cậu ấy là ai?”





“Phó thị trưởng thành phố B.” Người phụ nữ kiêu ngạo nói: “Bây giờ xin lỗi, ta còn có thể bỏ qua cho cháu, nếu không thì, ta sẽ nói với ba con bé, đến lúc đó e là chuyện sẽ không được giải quyết đơn giản như vậy.”





Lâm Tử Lạp cau mày, không hài lòng với cách giải quyết vấn đề của người phụ nữ đó, việc này thực sự không quá lớn, cô cũng định để con gái xin lỗi, vì cô bé động tay trước, chắc chắn là không đúng.





Cô gọi Lâm Tinh Tuyệt qua.





“Mami.” Lâm Tinh Tuyệt bước đến, người phụ nữ nhìn kỹ dáng vẻ của Lâm Tinh Tuyệt, tuổi còn nhỏ, nhưng đi đứng rất có khuôn mẫu, dáng người thẳng tắp, các đường nét tinh tế.





Người phụ nữ vỗ vai con gái: “Cũng rất có mắt nhìn.”





Cô bé xấu hổ cúi đầu, cô bé rất thích bạn mới đến Lâm Tinh Tuyệt, cô bé không hiểu như nào là thích và yêu, chỉ là đơn thuần, cảm thấy cậu bé rất đẹp trai, mới hôn cậu ấy.





Trong thế giới của người lớn không có sự bừa bãi đó.





“Cậu ấy chưa có sự cho phép của cháu đã hôn cháu rồi, như vậy là không tôn trọng cháu, cho nên cậu ấy phải xin lỗi cháu, em gái cháu đẩy cậu ấy là em cháu sai, cho nên sau khi cậu ấy xin lỗi cháu xong, em gái cháu cũng sẽ xin lỗi cậu ấy. Bây giờ cậu xin lỗi tớ trước đi.” Lâm Tinh Tuyệt giải quyết mọi chuyện rõ ràng, giọng từ tốn nói.





Người phụ nữ không ngờ rằng cậu bé mới ít tuổi mà đã nói được những lời hay như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK