Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu làm gì thế?” Thẩm Bồi Xuyên sao lại cảm giác anh ta muốn làm chuyện xấu chứ?





Trong lòng cảm thấy bất an.





Tô Trạm nhìn anh: “Nhìn cậu như vậy, đi tìm vợ cho cậu đấy.”





“Tô…”





Anh muốn gọi Tô Trạm, nhưng Tô Trạm đã quyết định, không thèm quan tâm đến anh ta, đi thẳng đến chỗ Tang Du. Anh quỳ xuống giúp cô nhặt mảnh vỡ thủy tinh, hỏi: “Còn nhớ tôi không? Hôm đó trong phòng chúng ta đã gặp nhau rồi.”





Tang Du ngẩng đầu lên nhìn anh, nói: “Nhớ.”





“Cái người vừa nãy đến giải vây là anh em của tôi, sao hai người lại quen nhau?”





Tang Du cũng không giấu diếm, kể lại chuyện lần đầu tiên cô và Thẩm Bồi Xuyên gặp nhau, dù sao cũng chẳng có gì phải giấu.





“Ồ, hóa ra là như vậy.” Tô Trạm cười cười, “Nếu cậu ấy làm gì không tốt, cô hãy thứ lỗi cho cậu ấy, cô biết anh ta làm nghề gì chứ?”





“Vâng.” Tang Du trả lời, trong lòng cô rất ngưỡng mộ những người đàn ông làm nghề này, bởi vì quan hệ của bố cô mà mẹ phải chịu khổ. Cô luôn đặt vào tầm mắt, cô ý thức được, những người đàn ông làm nghề này đều là người tốt.





Tô Trạm lại gần, nói nhỏ với Tang Du: “Tôi nói cô nghe, cậu ta đúng là một cái tượng gỗ không có tình cảm. Tuổi cao như vậy rồi mà lại chưa từng yêu đương, là cô, cô có tin không?”





Tang Du lắc đầu, lớn tuổi như vậy rồi mà vẫn chưa yêu ai, người này vô vị vậy sao?





“Có phải rất lạ không?”





“Có hơi.” Tang Du thành thật nói.





“Đừng coi thường anh ta, anh ta là thuần tình đấy, người như vậy bây giờ rất ít.”





Tang Du muốn cười, một người đàn ông ba mươi tuổi đầu dùng từ “thuần tình” hình như có chút hài hước.





Thẩm Bồi Xuyên chau mày, nhìn hai người vui vẻ nói chuyện, Tang Du còn cười với câu nói gì đó của Tô Trạm. Lúc này anh chỉ muốn đá cho Tô Trạm một cái, đây là gặp phụ nữ là đứng hình luôn sao? Vừa nãy còn thẫn thờ vì Tần Nhã, giờ lại ở đây tìm người phụ nữ khác?





Còn tìm người nhỏ như vậy?





Trong lòng cậu ấy không đau sao?





“Cô quen nhiều người trong trường, nếu như xinh thì hãy giới thiệu cho cậu ấy, coi như giúp người anh em này của tôi. Tuy nhiên tôi phải nói với cô, đừng nói cho cậu ấy, nếu không cậu ấy sẽ ngại đấy.”





Nụ cười trên mặt của Tang Du dần biến mất, không biết tại sao lại nghe Tô Trạm nói tìm bạn gái cho anh ta thì lại thấy khó chịu: “Anh ấy tìm sinh viên, khoảng cách tuổi tác cũng hơi lớn nhỉ?”





“Sinh viên sắp tốt nghiệp, có lớn hơn bao nhiêu, bảy, tám, chín tuổi cũng không là gì. Xoay quanh công việc của cậu ấy toàn là nam, không có nữ, tôi còn từng nghĩ cậu ta là đồng tính.” Tô Trạm vỗ vỗ vai Tang Du: “Nhất định phải giúp tôi đấy, tôi không thể nhìn anh em của tôi cô đơn đến già được.”





Tang Du cúi đầu nói được.





“Cậu đủ chưa hả?” Thẩm Bồi Xuyên thanh toán, trong tay cầm bữa sáng đã được đóng gói, lạnh nhạt phớt lờ Tô Trạm. Cái thằng không cần mặt mũi này, thấy gái là muốn trêu. Anh nhất định sẽ nói cho Tần Nhã, để cô ấy xử lí cái tên này.





Tô Trạm ho nhẹ một tiếng, đứng đó nhìn khuôn mặt khó chịu của Thẩm Bồi Xuyên, nhếch nhếch miệng: “Sao, nhìn bọn tôi nói chuyện thì không vui à, cậu ghen à?”





Tang Du lau tay, vì câu nói này của Tô Trạm mà cũng mong chờ đáp án của Thẩm Bồi Xuyên.





Thẩm Bồi Xuyên không quan tâm cậu ta, xoay người đi, Tô Trạm đuổi theo sau, khoác cổ cậu ta: “Cậu giận à?”





Thẩm Bồi Xuyên vẫn tiếp tục im lặng.





“Cậu không thích, tôi thích, tôi thích người ta thì cậu cản được tôi à?”





Thẩm Bồi Xuyên gạt tay anh ta ra: “Liêm sỉ tí đi.”





Tô Trạm không giận, ngược lại lại cười tươi cùng anh ta về công ty.





Lúc xuống thang máy thì gặp Quan Kình, Thẩm Bồi Xuyên hỏi một câu: “Bạch Dận Ninh đi rồi à?”





Quan Kình trả lời: “Không ở trong phòng giám đốc Tông.”





Phòng làm việc tổng giám đốc, Bạch Dận Ninh bước vào, Tông Triển Bạch không quan tâm anh, cũng không nói chuyện với anh.





Bạch Dận Ninh thở dài, nuối tiếc nói: “Tôi chỉ khó hiểu sao Ngôn Ngôn lại thích một người đàn ông keo kiệt như anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK