Lâm Tử Lạp lộ rõ vẻ có tâm sự, không mấy hứng thú.
Bà cụ ở nhìn xung quanh bàn ăn, Lâm Tử Lạp thì không thể nào, bây giờ nhìn sang Tân Na: “Cháu tên gì?”
Tân Na nhất thời nhìn sang Tô Trạm, lại nhìn sang bà cụ: “Cháu tên Tân Na.”
“Tân Na? Cháu họ Tần, tên Nhã?” Bà cụ cười híp mắt hỏi.
Tân Na gật đầu một cái: “Đúng vậy ạ.”
Bà cụ lại hỏi: “Vậy cháu có bạn trai hay chưa?”
Không đợi Tân Na mở miệng, Thẩm Bồi Xuyên đã thay cô trả lời: “Có chứ.”
Sắc mặt bà cụ lập tức ỉu xìu, trong lòng thầm nghĩ sao không đợi Tô Trạm nhà bà chứ, chưa gì đã có bạn trai rồi?
Haizz, trong lòng bà cụ thầm than thở.
Tân Na nghiêng đầu nhìn Thẩm Bồi Xuyên.
Thẩm Bồi Xuyên cười xua tay: “Không phải cô và Tô Trạm đã thông báo với chúng tôi hai người đang yêu nhau sao?”
Tô Trạm: “…”
Ánh mắt bà cụ sáng lên, Tân Na đang yêu đương với Tô Trạm?
Nói cách khác, cháu trai của bà đã có bạn gái?
Bộp!
Lập tức bà cụ vỗ lên lưng Tô Trạm, vừa cười vừa trách: “Sao cháu lại không nói cho bà chứ?”
Tô Trạm hít một hơi sâu yên lặng nhìn Tân Na, ngay cả thở cũng không dám thở.
“Ôi trời ơi.” Bà cụ vui vẻ nói, đứng thẳng dậy đi tới bên cạnh Tân Na, nhìn hết bên này đến bên kia, mặc dù đứng cùng chỗ với Lâm Tử Lạp, cô chẳng phải xuất chúng quá mức, nhưng là nhìn kỹ thì dáng người cũng không tệ, mặt trái xoan, mắt to, trắng hồng, lại còn rất trẻ.
Bà cụ kéo lấy tay Tân Na đặt vào tay mình: “Cháu yêu đương với Tô Trạm sao không nói với bà, có phải nó bắt nạt cháu không? Bà nói này, nếu Tô Trạm dám bắt nạt cháu, cháu cứ nói với bà, bà sẽ đánh nó.”
“Không phải như vậy…”
“Bà nội, bà nội, bà đừng có dọa bạn gái cháu.” Tô Trạm tới đánh trống lãng: “Cháu không dám nói với bà là vì sự bà sẽ kích động.”
“Tô Trạm…”
“Bà nội, bà ngồi xuống đi.” Tô Trạm không để cho Tân Na nói chuyện, chỉ cần cô vừa định lên tiếng, anh ta đã cố ý cắt đứt.
Tân Na tức giận mặt đỏ bừng lên, người này thật quá quắt, cô đã nói rõ với anh ta từ trước.
“Được, được.” Bà cụ nhìn Tân Na, càng nhìn càng thấy hài lòng, liên miệng nói “được”, có thể thấy vô cùng vui vẻ, rất hài lòng với Tân Na.
Đây là lừa dối, đây là bắt cóc, cô tuyệt đối không thể để Tô Trạm lợi dụng mình để lừa dối bà cụ.
“Tô Trạm, anh cùng em ra đây.” Cô nhất định phải nói cho rõ ràng.
Tô Trạm vỗ vai bà cụ: “Cháu và Tân Na ra ngoài nói vài câu, chút nữa sẽ vào.”
“Có gì thì nói luôn ở đây, sao lại phải ra ngoài?” Bà cụ còn muốn nói chuyện với Tân Na, tìm hiểu tình hình gia đình của cô.
Tô Trạm nghiêm mặt: “Gì chứ, bọn cháu nói chuyện riêng mà mọi người cũng muốn nghe?”
“Không nghe, không nghe.” Bà cụ vội vàng xua tay.
Cháu trai lớn như vậy, vất vả lắm mới tìm được bạn gái, không thể vì bà mà phá hỏng chuyện tốt.
Vậy thì đúng là mất nhiều hơn được.
Tân Na đi ngang qua bên người Tô Trạm, kéo áo anh ta: “Anh nhanh chút đi.”
Tô Trạm trấn an bà: “Cô ấy hay xấu hổ, da mặt mỏng, chỉ sợ cô ấy không làm tốt, cháu mới không dám nói cô ấy là bạn gái, cháu phải đi an ủi cô ấy.”
“Đi đi.” Bà cụ vung tay lên, dỗ bạn gái, bà giơ hai tay tán thành.