Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em xấu xí, lại không có tiền, không ưu tú, anh còn ôm em như vậy không phải mù thì là gì?”





Tông Triển Bạch: “…”





Hóa ra ở đây đợi anh.





“Em xấu xí, không có tiền, không ưu tú, nhưng anh thích.”





Lâm Tử Lạp phủ nhận: “Ai tin anh.”





Tông Triển Bạch hôn môi cô, Lâm Tử Lạp vùng vẫy anh liền cắn vào thịt cô.





“Á…”





Lâm Tử Lạp đau, sức chống cự rất yếu, anh lại được nước lấn tới móc lấy môi cô quyến luyến, kéo mạnh tay cô vào trong áo sơ mi, ấn vào trong tim, mơ hồ nói: “Anh cho em trái tim anh.”





Lâm Tử Lạp đau lòng, buồn bã nói: “Thứ em muốn chỉ là sự tin tưởng lẫn nhau.”





“Anh biết.” Vào truyen.one ngay mặt tiền đọc bản chuẩn nhé cả nhà!





Tông Triển Bạch buông cô ra, hôn lên khóe mắt: “Có lẽ bác biết quan hệ giữ em và Trình Dục Tú.”





Lâm Tử Lạp suy nghĩ một lát không quay người lại, mấy giây sau cô mới biết mình nói gì, gật đầu tán thành: “Em cũng nghĩ như vậy.”





Nếu không thái độ của Văn Khuynh cũng không thay đổi nhanh như vậy.





Đây là điều mà Tông Triển Bạch lo lắng, bây giờ thì thực sự xảy ra rồi.





Anh cần biết Văn Khuynh biết được bao nhiêu.





Anh nhét chìa khóa vào trong tay Lâm Tử Lạp: “Em về trước.”





“Còn anh?” Cô hỏi.





Nhưng sau đó cô liền hiểu ra, có lẽ anh đi làm gì đó.





Anh cần biết Văn Khuynh đã biết được bao nhiêu nhưng làm sao biết.





Lâm Tử Lạp cầm chìa khóa xe đi về phía xe, Tông Triển Bạch đứng ở bên đường gọi cho Thẩm Bồi Xuyên.





Lâm Tử Lạp quay người nói: “Về sớm nhé.”





Tông Triển Bạch nói được.





Lúc này cô mới mở cửa xe, khởi động xe và từ từ lái đi.





Cô nhìn anh qua khung cửa sổ.





Tông Triển Bạch nắm chặt điện thoại, ánh mắt dần xa dần hình bóng cô: “Tôi ở đường Ngân Thái, cậu tới đón tôi.”





Rất nhanh sau đó, anh đã xa tầm mắt, Lâm Tử Lạp chỉ đành nhìn anh qua gương chiếu hậu.





Bóng anh càng ngày càng nhỏ.





Tới khi không thấy nữa, cô mới thu lại ánh nhìn, chuyên tâm lái xe.





Khi xe chạy đến ngã rẽ tới biệt thự, từ trong bóng tối đột nhiên xuất hiện một bóng người, Lâm Tử Lạp nhanh chóng đạp phanh.





Rít…





Lốp xe cọ sát với mặt đường tạo thành những âm thanh chối tai.”





Tới khi xe dừng hẳn, Lâm Tử Lạp mới nhìn kĩ bóng đen kia là gì.





Cô ta nhào lên mui xe, khóc lóc hét lên.





Lâm Tử Lạp ngẩn người.





“Cô xuống đây cho tôi.” Người phụ nữ chỉ vào Lâm Tử Lạp, mặt mày dữ tợn như thú đói lâu ngày.





Lâm Tử Lạp nhìn khuôn mặt người phụ nữ, não bộ nhanh chóng vận hành, cô rất nhanh đã nhận ra cô ta, đó không phải là người hôm đó hống hách ở công viên sao?





Sao cô ta lại cản xe cô?





Lâm Tử Lạp liền nghĩ ngay tới mấu chốt trong đó, cô lấy điện thoại ra tìm tức tức gần đây, hàng loạt tin tức trấn động hiện lên, bởi vì video của Lâm Tinh Tuyệt được đăng tải, phó chủ tịch thành phố B đã bị điểu tra, cuộc điều tra này rất nghiêm trọng…





Cô nhanh chóng lướt tới tin tức tham ô, nuôi người tình…





Các loại hành vi vi phạm pháp luật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK