Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Văn Khuynh cau mày, sắc mặt hơi lạnh: “Chúng ta có chuyện gì để nói chứ?”





“Tôi với ông là kẻ thù sao? Lẽ nào không thể nói vài câu sao?” Tâm trạng bình lặng cuối cùng cũng bắt đầu nổi sóng, không phải sự hờ hững của Văn Khuynh khiến trái tim cô tổn thương, mà là cảm giác bất lực với mối quan hệ gia đình phức tạp này.





Văn Khuynh mím môi, im lặng.





Lý Tịnh mỉm cười bước tới, kéo tay áo Văn Khuynh: “Cũng không phải là người ngoài, có lẽ là thực sự có chuyện muốn nói với ông, chẳng nhẽ ông muốn làm kẻ thù thật sao?”





Khuôn mặt căng thẳng của Văn Khuynh buông lỏng một chút, Lý Tịnh kéo ông ta vào phòng làm việc, quay đầu nhìn Lâm Tử Lạp: “Cháu cũng vào đây đi.”





Bà ấy kéo Văn Khuynh ngồi xuống ghế, nhỏ giọng nói: “Ông thật sự không quan tâm tới Tông Triển Bạch sao? Đứa con duy nhất của em gái ông đó, thật sự muốn đoạn tuyệt quan hệ sao? Biết là ông không muốn, không muốn thì đừng bày ra bộ mặt chán ghét đó, rồi người tổn thương lại là ông thôi.”





Lý Tịnh hiểu rõ chồng mình, nên đã nói mấy câu chọc vào điểm yếu của ông ta, vẻ mặt Văn Khuynh cuối cùng cũng dịu đi, ngẩng đầu nhìn vợ: “Bà đi ra ngoài đi.”





Ông ta cũng muốn xem xem Lâm Tử Lạp đến tìm ông ta rốt cục là muốn nói chuyện gì.





Lý Tịnh vỗ vai chồng, sau đó mỉm cười với Lâm Tử Lạp: “Có muốn uống gì không?”





Lâm Tử Lạp lắc đầu: “Không cần đâu ạ.”





“Vậy thì cháu ngồi đi.” Lý Tịnh kéo ghế đặt phía sau cô.





Lâm Tử Lạp nói lời cảm ơn, sau đó ngồi xuống, ngăn cách giữa cô với Văn Khuynh chỉ có một chiếc bàn trà vuông, Lý Tịnh ra khỏi phòng làm việc rồi đóng cửa lại.





“Nói đi, cô tìm tôi có việc gì.” Văn Khuynh nói trước.





Cô mím môi, rất nghiêm túc nhìn Văn Khuynh: “Tôi với ông không phải là kẻ thù, sau này cũng không phải.”





Bắt gặp ánh mắt của cô, Văn Khuynh sững lại trong chốc lát, cảm giác bất an trong lòng khó giải thích được.





“Hôm nay đến đây, tôi chỉ muốn hỏi ông một câu, mong ông trả lời thật lòng.” Cô nhìn ông ta với cặp mắt thăm dò, hồi hộp và thậm chí sợ hãi.





Cô sợ rằng cái chết của Trình Dục Tú có liên quan trực tiếp đến ông ta.





Dù tốt hay xấu, cô đều phải đối mặt với nó một lần nữa.





Cô không còn cách nào khác, trong giọng nói có sự run rẩy: “Cái chết của Trình Dục Tú, là do ông gây ra?”





Văn Khuynh yên lặng nhìn cô, nheo mắt: “Đây là điều cô muốn hỏi sao?”





Lâm Tử Lạp gật đầu, hơn nữa còn rất chắc chắn đáp: “Đúng.”





………….





Một hồi lâu sau Văn khuynh mới mở miệng: “Đúng.”





Đối mặt với câu trả lời của Văn Khuynh, cô thấy mình thật yếu đuối, cô vội cúi đầu che đi nỗi đau, đối mặt với sự thật.





Cô cắn chặt môi nuốt nước mắt vào trong.





Cô đã nghĩ tới tình huống xấu nhất.





Chỉ khi đối mặt thực sự với nó, cô mới nhận ra rằng mình không thể chịu đựng được.





Cô không biết phải đối mặt với Tông Triển Bạch như thế nào, đối mặt với Trình Dục Tú đã khuất như thế nào, tâm trạng và biểu cảm ra sao.





“Trước đây, tôi nghĩ rằng mối quan hệ giữa tôi và Tông Triển Bạch là do trời định, cho đến giờ phút này, tôi mới biết rằng đây không phải là số phận, mà là tội lỗi.” Và tất cả những chuyện này đều do gia đình cô gây ra.





Mẹ của cô, bác của cô,….





Cô chậm rãi ngẩng đầu nhìn Văn Khuynh, cố gắng hết sức cũng không thể kìm chế được cơ thể đang run lên, tim có chút khó thở, cô nắm chặt tay vịn ghế, mu bàn tay nổi lên gân xanh, cô cố gắng kìm nén, cười một cách ngây dại, không thành tiếng: “Nếu có thể lựa chọn, tôi tuyệt đối không muốn có quan hệ gì với nhà họ Văn cả.”





Cô chậm rãi: “Sau này cũng không có.”





“Cô, cô có ý gì, cô thì liên quan gì đến nhà họ Văn?” Giọng nói của Văn Khuynh cũng bất giác mang theo chút lo lắng.





Lâm Tử Lạp lấy bức thư từ trong túi ra, trước khi đưa cho Văn Khuynh, cô nghiêm túc nói: “Tôi chưa đọc nội dung, cũng không biết trong đó viết gì, nhưng dù là gì thì tôi cũng không hy vọng tôi có quan hệ gì với ông.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK