Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ấy dừng Thẩm Bồi Xuyên lại: “Anh nói ai cơ?”





“Ba của cậu đang nằm viện, cậu không biết à?” Lý Chiến không ở trong nước thì thôi đi, nhưng nếu anh ấy ở trong nước thì chắc Lý Tịnh cũng phải nói cho anh ấy biết rồi chứ.





Lý Chiến vì không muốn để mọi người tìm thấy nên mọi người trong nhà không biết số của anh ấy.





“Tôi đi xem xem.” Có cãi nhau, có giận nhau như thế nào thì tình thân vẫn còn đó, biết ông ấy nằm viện, anh vẫn muốn đến xem tình hình của ông ấy ra sao. Lý Chiến vừa đi được vài bước thì đột nhiên dừng lại, anh cúi đầu: “Chuyện này đều là do lỗi của ba em, càng già càng hồ đồ rồi.”





“Chuyện này chính là do ba cậu…”





“Tô Trạm.”





Tô Trạm không nhịn được, anh định nói Văn Khuynh một hồi thì bị một giọng nói trầm đục chặn lại.





Anh ngậm chặt miệng lại.





Tông Triển Bạch khẽ dướn mắt nhìn Tô Trạm, sau đó mới quay sang nhìn Lý Chiến: “Đi đi.”





Chuyện này không liên quan tới Lý Chiến.





Lý Chiến hít sâu một hơi rồi ra khỏi phòng làm việc.





Thấy cửa đã đóng, Thẩm Bồi Xuyên hích cùi chỏ vào người Tô Trạm: “Văn Khuynh là Văn Khuynh, Lý Chiến là Lý Chiến, cậu nói cho nó nghe, cậu bảo nó phải làm sao? Cậu muốn nó đi chửi Văn Khuynh hay đi đánh Văn Khuynh một trận? Như thế có giải quyết được vấn đề không?”





“Tôi không tức giận à? Thật là, sao cứ ôm chuyện cũ mãi thế, chuyện của cả đời trước, tai sao lại đi lôi đời con vào chứ. Tôi thấy Lý Chiến nói đúng, Văn Khuynh đúng là hồ đồ rồi.” Tô Trạm tức giận nói.





“Về hết đi.” Tông Triển Bạch đứng dậy, anh không muốn nghe thêm gì liên quan đến chuyện này nữa.





Anh ném áo vest của mình trên sofa rồi bước ra khỏi căn phòng.





Tô Trạm và Thẩm Bồi Xuyên ngồi bất động.





“Chỉ có cách này thôi à?” Tô Trạm hỏi.





Thẩm Bồi Xuyên nhìn anh ấy: “Hà Thuỵ Trạch chết rồi, đây là sự thật, đó là một án mạng đó, lúc nào chuyện này cũng có thể bại lộ, nếu Văn Khuynh không buông, Lâm Tử Lạp sẽ mãi mang trong mình tội danh giết người. Trừ phi Văn Khuynh chịu nói ra, hơn nữa cách đó cũng không có gì là xấu, có kết hôn thật đâu. Chỉ cần Trần Thi Hàm lòi đuôi, tôi sẽ túm lấy cô ta, đến lúc đó…”





Bọn họ không phải bên bị động.





Tô Trạm nghĩ cũng đúng, chỉ có thể như vậy thôi, hiện giờ cũng không còn cách nào tốt hơn.





Ra khỏi công ty, Tông Triển Bạch lái xe đến bệnh viện, lúc đi qua một tiệm sách, anh dừng xe lại, anh nghĩ đến Lâm Tử Lạp ngày nào cũng phải ở trong bệnh viện, chắc cô ấy sẽ buồn chán lắm. Cô ấy là một nhà thiết kế thời trang, anh mua tặng cô ấy một cuốn sách liên quan đến nó, để giúp cô giết thời gian vậy.





Tiệm sách có hai tầng, ở giữa đặt một giá sách rộng khoảng năm mét, cao lên tận tầng hai, mùi sách thơm toả khắp không gian.





Mỗi loại sách khác nhau đều được phân biệt, lúc tìm sách liên quan đến thiết kế thời trang, anh đi qua chỗ để sách giáo dục con cái, thử cầm một quyển lên xem “Mang thai mười tháng”, anh thấy tò mò nên lật ra xem thử.


Chương đầu tiên của mục lục là nói về, sự kết hợp giữa trứng và tinh trùng.





Anh khẽ chau mày, người trưởng thành mà cũng không biết chuyện này à?





Chương 2: Làm thế nào để tinh trùng vào cơ quan sinh dục của phụ nữ





Chương 3: Người quyết định sinh con trai hay con gái là ai?





Chương 4: Sự thay đổi của người phụ nữ khi mang thai mười tháng





Mới đầu anh bị hấp dẫn bởi tên sách là mang thai mười tháng, bởi hiện giờ Lâm Tử Lạp đang mang thai nên anh mới thấy có hứng thú.





Cuối cùng cũng nhìn thấy thứ hay ho, vừa lật ra xem thì có một người phụ nữ lại gần, trong tay cô ấy còn ôm một đứa nhỏ, anh gập quyển sách lại, đi đến quầy thanh toán sau đó cầm sách lên xe đi.





Đến bệnh viện, anh cầm sách đi vào thang máy, đến phòng bệnh của Lâm Tử Lạp.





Nơi đây rất yên tĩnh.





Những người đứng canh ở trước thang máy, nhìn thấy người bên trong đi ra, ai cũng đứng dậy chào: “Tổng giám đốc Tông.”





Tông Triển Bạch khẽ gật đầu.





Anh đi đến cửa phòng bệnh của Lâm Tử Lạp, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa ra, sợ Lâm Tử Lạp đang ngủ mà anh lại làm ồn khiến cô tỉnh giấc. Cửa vừa mở ra, anh liền nhìn thấy một người phụ nữ ngồi trước cửa sổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK