Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hương vị quả thực không tồi, có sự mềm mại của khoai tây, thêm vỏ ngoài giòn rụm.





Ở nơi khác, Giang Mạt Hàn đang đi ra từ khách sạn, sắc mặt lạnh lùng, chưa ăn sáng đã rời đi.





Tăng hết tốc độ, bây giờ chưa đến thời gian đi làm, trên đường ít xe, nếu không thì muốn nhanh cũng không nhanh được.





Đến công ty, anh lập tức bảo thư kí thông báo họp đến các phòng ban.





Hình như chỉ có để bản thân làm việc thì mới không nghĩ đến cảnh tượng hôm nay, Cố Hiềm ôm Lâm Huệ Tinh.





Anh cũng không biết mình làm sao nữa.





Thực ra, anh thực sự, thực sự rất không thích cảm giác này.





Không thích bản thân không có cảm giác khác lạ với những người phụ nữ không phải Tông Ngôn Hi.





Anh cảm thấy mình đang phản bội cô.





Tuy rằng anh từng hận cô, oán giận cô.





Nhưng anh chưa từng nghĩ đến việc sau này bản thân sẽ có tình cảm với một người phụ nữ khác.





Một buổi sáng đều họp, Giang Mạt Hàn giao rất nhiều nhiệm vụ, khiến không khí của công ty vốn đang bận rộn lại trở nên căng thẳng hơn nữa.





Mọi người đều phát hiện ra được tâm trạng anh không tốt lắm, cũng không ai dám ho he gì, đều thục mạng làm việc.





Không ai dám tám chuyện.





Một buổi sáng trôi qua rất nhanh.





Đến gần trưa, thư kí cầm một chiếc hộp, gõ cửa phòng làm việc.





Giang Mạt Hàn cởi đồ Tây ra, hai khuy áo trên cùng của áo sơ mi được tháo ra, lộ ra chiếc cổ thon thả, chiếc cà vạt tháo hờ trên người, không còn vẻ nghiêm túc như ngày trước, rõ ràng đang hơi phiền muộn.





Nghe thấy tiếng gõ cửa thì thấp giọng nói: “Vào đi.”





Từ đầu tới cuối không ngẩng đầu lên.





Thư kí nhanh chóng mở cửa đi vào, đến trước bàn làm việc thì dừng lại: “Đây là đồ chuyển phát được gửi tới khi anh họp vào sáng nay.”





Đồ chuyển phát?





Giang Mạt Hàn ngẩng đầu.





Thư kí đẩy chiếc hộp qua: “Tên người nhận hàng là anh.”





Giang Mạt Hàn không mua hàng trên mạng, ai gửi đồ cho anh?





“Bên trong là gì?” Anh hỏi.





Thư kí lắc đầu, trong lòng nghĩ tôi có dám mở ra đâu, sao mà biết được?





“Không biết bên trong đựng gì, cầm lên thấy rất nhẹ.”





“Để đó đi.” Anh nhàn nhạt nói.





Thư kí đặt đồ lên bàn rồi đi ra ngoài, đóng cửa lại.





Giang Mạt Hàn cúi đầu tiếp tục xem văn kiện, nhưng lại không thể bình tĩnh được, anh gấp văn kiện lại, nhìn chiếc hộp chuyển phát trên bàn, một lúc sau thì mới giơ tay cầm lấy, dùng đầu bút rạch băng dính ra, bên trong là một chiếc USB.





Lần trước Lý Thành Kiệt cũng gửi cho anh một chiếc USB, vậy lần này là thế nào?”





Anh lấy USB từ bên trong ra, tiện tay vứt chiếc hộp vào trong thùng rác.





Ngẫm nghĩ một lúc, anh vẫn cắm USB vào máy tính rồi mở tệp tài liệu ra, anh muốn xem xem rốt cuộc là người nào và gửi cho anh thứ gì.





Anh điều khiển chuột mở ra một file video, hình ảnh bên trong hiện ra rất nhanh, là cảnh tượng anh rời khỏi biệt thự.





Sau khi anh đi không bao lâu liền có hai người đi vào, giả mạo danh nghĩa của anh để ép Tông Ngôn Hi ký thỏa thuận ly hôn.





Ánh mắt anh trở nên âm trầm





Hai người này chính là người của Lăng Vi?





Hai tay anh nắm chặt thành nắm đấm.





Tông Ngôn Hi cầm bút lên, cúi đầu ký thỏa thuận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK