Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiêu Ngọc Hoàng không đơn giản chỉ là chí tôn võ thuật đâu!”, Hàn Phong lắc đầu thở dài: “Mà trong những chí tôn võ thuật, ông ta là người có năng lực mạnh nhất!”.





“Tiêu Ngọc Hoàng nổi tiếng năm 40 tuổi, vừa xuất đạo đã thách thức các cao thủ có tiếng ở vùng Xuyên Kiềm, lập nên vô số thành tích, có thể nói là người đứng đầu hiển hách một vùng”.








“Võ công của Tiêu Ngọc Hoàng mang đậm sát khí, những cao thủ thi đấu với ông ta, chỉ cần bại dưới tay ông ta cuối cùng đều sẽ bị ông ta giết chết, cho nên ông ta cũng được gọi là kẻ khát máu nhất trong ‘Tứ Tuyệt’, và trong các chiến tích lịch sử của ông ta, số chí tôn võ thuật chết dưới tay ông ta phải có đến 30 người”.





“Ba mươi người sao?”, trong mắt Diệp Thiên thoáng lóe lên tia sáng.





Có thể giết chết được 30 vị chí tôn võ thuật, điều này đủ để nói lên thực lực của Tiêu Ngọc Hoàng đã mạnh đến mức khó mà tưởng tượng được.






VietWriter.vn



Nhưng biểu cảm của cậu lại không có chút sợ hãi, ngược lại mang thần sắc đầy hứng thú.





Hàn Phong lại càng cau mày hơn, nói với giọng tiếc nuối: “Cậu Diệp, nếu đúng như Trần Sư Hành nói, ông ta là đồ đệ của Tiêu Ngọc Hoàng, vậy chuyện này sẽ rắc rối to!”.





“Tiêu Ngọc Hoàng nổi tiếng là ra tay vô tình, nếu ông ta biết cậu đánh thương đệ tử của ông ta rồi tìm đến cậu, e rằng...”.





Ông ấy không nói tiếp nữa, nhưng ý của ông ấy thì không cần nói cũng hiểu.





Tuy Diệp Thiên là một vị chí tôn võ thuật, nhưng lại quá trẻ, e rằng chỉ là tìm được ra con đường của chí tôn võ thuật thôi, còn Tiêu Ngọc Hoàng lại sớm đã đạt đến đỉnh cao của chí tôn võ thuật, giết chí tôn như giết gà, so sánh hai người với nhau thì đúng là quá khập khiễng.





Nếu Tiêu Ngọc Hoàng ra tay đối phó với Diệp Thiên, vậy Diệp Thiên không khác gì cá nằm trên thớt, để mặc người ta chém giết!





“Chú sợ tôi chết trong tay ông ta sao?”.





Diệp Thiên cười như không cười, khóe miệng khẽ cong lên.





“Nếu ông ta muốn đến thì tôi sẽ chờ ông ta thôi, tôi lại rất muốn gặp người được mệnh danh là ‘Ngọc Hoàng Đại Đế’ này, xem ông ta có năng lực đặc biệt gì mà lại được liệt vào một trong ‘Tứ Tuyệt’!”.





Thấy khẩu khí của Diệp Thiên như muốn đọ sức với Tiêu Ngọc Hoàng, Hàn Phong và Hàn Vân nhìn nhau rồi cười khổ.





Bọn họ thừa nhận Diệp Thiên thực sự rất mạnh, chưa đến 20 tuổi đã trở thành chí tôn võ thuật, nhưng Tiêu Ngọc Hoàng là một trong những bá chủ thực thụ trong giới võ thuật của Hoa Hạ đó!





“Cậu Diệp, cậu có thiên bẩm tuyệt đỉnh, chưa đến 20 tuổi đã có thực lực của chí tôn võ thuật, hay là cậu nên đi xa 10 năm, chờ 10 năm sau với thực lực của cậu chắc chắn sẽ tu vi càng tinh tiến hơn, đến lúc đó cùng Tiêu Ngọc Hoàng giải quyết chuyện này cũng không muộn!”.





Hàn Phong lo lắng Diệp Thiên quá tự đại nên nhắc nhở cậu, ông ấy cho rằng nếu cho Diệp Thiên 10 năm, chưa chắc đã có thể đối đầu được với Tiêu Ngọc Hoàng!





Diệp Thiên mỉm cười lắc đầu, và không bàn luận tiếp vấn đề này nữa, cậu chỉ hỏi: “Trong ‘Tứ Tuyệt’ vẫn còn ba người nữa, họ là ai vậy?”.





Hàn Phong thấy Diệp Thiên dường như không có ý định tiếp thu ý kiến của ông ấy, thở dài nhẹ một hơi rồi mới trả lời: “Tây – Gia Cát là Gia Cát Trường Hận của nhà họ Gia Cát ở Lũng Tây!”.



“Nhà họ Gia Cát do Gia Cát Võ Hầu truyền lại, những người thế hệ sau của nhà họ Gia Cát không chỉ võ công cao cường, hơn nữa còn thừa kế pháp trận tinh diệu của Gia Cát Võ Hầu, đều tinh thông bố trận bát quái!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK