Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tên vừa rồi cũng thật là đáng ghét, hắn mang theo con gái bên mình mà còn đòi quấy nhiễu chúng ta. Hơn nữa chúng ta đã từ chối rõ ràng như thế rồi, vẫn còn tìm Diệp Thiên, kêu Diệp Thiên chia cho hắn một người, thật là vô liêm sỉ!”

"Tiêu Chí Lâm nhìn có vẻ lịch thiệp, không ngờ em họ anh ta lại là một tên cặn bã!"

Khi bước ra khỏi Trung tâm thương mại, Lí Tinh Tinh bĩu môi tỏ vẻ khinh thường.

Tiếu Văn Nguyệt không nói gì mà chỉ nhìn Diệp Thiên mỉm cười. Vừa nãy dáng vẻ Diệp Thiên cảm thấy nói chuyện không hợp liền động thủ trông giống y như một công tử ăn chơi.

Nghĩ tới việc vừa rồi cô ta bảo Diệp Thiên là bạn trai của mình, Diệp Thiên cũng không phản bác lại, trong lòng cô cảm thấy bồi hồi vô cùng.

"Hai người từ chối thì cứ từ chối, nhưng sao lại lấy tôi ra làm lá chắn?”

Diệp Thiên xách túi lớn túi nhỏ, thờ ơ nói.

"Hai người phải hiểu rõ, nếu như vừa rồi người đi cùng hai người là người khác mà hai người nói như vậy, có thể sẽ mang tới phiền phức vô cùng lớn cho người đó đấy!”

"Với khả năng của nhà họ Tiêu ở Kiềm Tây, họ chỉ cần giở trò một tí thôi là đã có thể dễ dàng khiến cho một người ngồi tù, thậm chí chìm dưới Tây Giang rồi!”

"Sau này trước khi làm như vậy, phiền các cô động não suy nghĩ trước được không?”

Nhìn thấy biểu hiện của Diệp Thiên không đúng lắm, Lí Tinh Tinh lập tức ngậm miệng lại, Tiếu Văn Nguyệt vội vàng cười giải thích với Diệp Thiên: "Diệp Thiên, chúng tôi biết rồi, anh đừng giận. Vì người đó là anh nên chúng tôi mới nói như vậy mà!”

Ở trong mắt bọn họ, trên đời này không có chuyện gì mà Diệp Thiên không giải quyết được.

Diệp Thiên không đáp lại, chỉ khẽ vẫy vẫy tay.

Cả ba trở về khách sạn và nghỉ ngơi ở Trung tâm giải trí của khách sạn một buổi chiều. Bảy giờ ba mươi tối, tất cả thay quần áo và chuẩn bị đến Trung tâm Thủy Thượng ở Kiềm Tây, nơi sẽ diễn ra hoạt động biểu diễn của Cố Giai Lệ vào tối nay.

Trung tâm Thủy Thượng của Kiềm Tây nằm trên một hòn đảo được bao quanh bởi nước. Nhà họ Tiêu đã nắm bắt cơ hội kinh doanh đặc biệt này để xây dựng một sơn trang nghỉ dưỡng. Nơi đây vô cùng sang trọng và là thiên đường cho nhiều doanh nhân nổi tiếng ở Kiềm Tây.

Mỗi khi có tiệc cocktail quy mô lớn dành cho người nổi tiếng, hầu như luôn được tổ chức ở Trung tâm Thủy Thượng, do nhà họ Tiêu chủ trì.

Muốn ra vào Trung tâm Thủy Thượng đều phải ngồi thuyền, Diệp Thiên đi cùng với hai cô gái xinh đẹp Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh khiến đám thương nhân giàu đó ngồi cùng thuyền phải nhìn cậu với ánh mắt ganh tị.

Sau khoảng mười phút thì chiếc tàu du lịch loại nhỏ đáp Trung tâm Thủy Thượng. Diệp Thiên và hai cô gái đưa giấy mời rồi tìm một vị trí ở phía bên mé sân khấu và ngồi xuống.

"Chà, cách bài trí ở đây quả là không tầm thường nhỉ? Có vẻ như buổi biểu diễn thương mại mà Giai Lệ tham gia không phải là một buổi biểu diễn bình thường!"

Lí Tinh Tinh nhìn những người nổi tiếng xung quanh lần lượt bước vào liền khẽ cảm khái.

Vài tháng trước, Cố Giai Lệ cũng chỉ là một học sinh trung học như họ, nhưng bây giờ cô ấy đã có thể biểu diễn trên sân khấu và cố gắng hết sức để thể hiện tài năng của mình dưới ánh đèn sân khấu trước rất nhiều khán giả!

Tiếu Văn Nguyệt gật đầu. Là một người bạn thân của cô, cô ta thực sự vui mừng thay cho Cố Giai Lệ khi có được sân khấu như hiện giờ.

Diệp Thiên cầm ly rượu vang nhấp một ngụm, chẳng hề ngạc nhiên gì khi thấy như vậy.

Việc Cố Giai Lệ gia nhập Công ty giải trí Thiên Phú là do chính tay cậu sắp đặt. Hầu hết những nhân vật nặng ký của Công ty giải trí Thiên Phú đều biết rằng Cố Giai Lệ có mối quan hệ với cậu, đương nhiên họ sẽ cẩn thận lựa chọn mọi suất diễn quảng cáo cho Cố Giai Lệ, sau đó cân nhắc xem có nên nhận lời hay không.

Ví dụ, tiệc chiêu đãi người nổi tiếng do nhà họ Tiêu tổ chức là một dịp trọng đại, bao gồm hầu hết các doanh nhân giàu có và người nổi tiếng ở Kiềm Tây. Bọn họ ai nấy đều giàu có, tiền bạc rủng rỉnh, Cố Giai Lệ có thể xuất hiện trong dịp này, sự nghiệp tương lai sẽ càng hanh thông, suôn sẻ.

"Văn Nguyệt, Tinh Tinh, các cô đều đến rồi à?”

Họ đang trò chuyện thì Tiêu Tường đột nhiên tìm đến. Cô ta rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh.

Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh mỉm cười với cô ta và gật đầu. Sau khi trò chuyện vài câu, Tiêu Tường quay sang nhìn Diệp Thiên, thấy rằng Diệp Thiên chỉ lo ăn uống, hoàn toàn không để ý đến cô ta khiến cô ta thầm cảm thấy khó chịu.

Đặc biệt là sau khi biết Diệp Thiên là xa thần Tây Nam mà cô ta hằng ngưỡng mộ, cô ta càng khó lòng bình tĩnh lại được.

“Chuyện đó…Diệp Thiên!”, Tiêu Tường đột nhiên hét lên: “Tôi có câu hỏi muốn hỏi anh, có được không?”

Diệp Thiên không nhìn lên mà chỉ hờ hững nói: "Nếu là cậu hỏi vô vị thì cô không cần mở miệng ra đâu”.

Ánh mắt đẹp của Tiêu Tường khẽ chớp, cho dù thái độ của Diệp Thiên lạnh lùng, nhưng cô ta vẫn không ngăn nổi sự tò mò: “Tôi muốn hỏi anh, nếu như anh lợi hại ở khía cạnh đua xe như vậy thì sao không nghĩ đến việc làm một tay đua chuyên nghiệp? Tại sao hai năm trước lại bặt tăm bặt tích vậy?”

Đây là câu hỏi lớn nhất trong lòng cô ta. Với thực lực của Diệp Thiên thì việc dễ dàng vô địch thế giới là chuyện thường tình, nếu Diệp Thiên bước vào giới đua xe chuyên nghiệp thì cậu đã sớm thành công, đã nổi tiếng khắp thế giới rồi.

Nhưng sau khi Diệp Thiên phá mọi kỷ lục ở khu vực phía Tây Nam vào hai năm trước, dường như cậu đã bốc hởi khỏi thế giới, đến bây giờ vẫn chưa ai biết đến, thậm chí ít ai biết được danh tính và cái tên thật sự của Diệp Thiên. Điều này thực sự khiến cô ta nghĩ mãi mà không thể hiểu nổi”.

"Trở thành một tay đua chuyên nghiệp?", Diệp Thiên lắc đầu: “Tôi nghĩ cô nhầm rồi, đua xe đối với tôi mà nói chẳng quả chỉ là một cách luyện tập trước đây mà thôi. Hoặc là nói đó là một trò chơi cũng được. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ kiếm chác danh hiệu gì trong giới đua xe cả”.

"Nói thật, tôi đã không đua xe hơn hai năm nay rồi, hôm qua cũng là lần đầu tiên sau hai năm đó!”

Nghe giọng điệu hờ hững của Diệp Thiên, Tiêu Tường chỉ cảm thấy khó lòng tin nổi.

Cô ta luôn nghĩ rằng phải là người cực kỳ đam mê đua xe và rất chuyên tâm mới có thể trau dồi kỹ năng đua xe siêu cấp mà mọi người không thể sánh bằng. Nhưng cuối cùng, Diệp Thiên lại nói mình chỉ coi như một trò chơi, chơi cho vui vậy thôi?”

Vua xe hơi Blog Senna đã dồn toàn bộ tâm huyết cho việc đua xe, nhưng anh ta vẫn thua Diệp Thiên. Còn Diệp Thiên thì đã không chạm vào một chiếc xe nào trong hơn hai năm. Vậy nếu như Diệp Thiên dồn toàn lực vào việc đua xe thì còn đạt tới cảnh giới đáng sợ như thế nào nữa đây?

Cô ta nhìn Diệp Thiên một lúc lâu và càng tò mò hơn về cậu. Đạt được thành tích như vậy trong môn đua xe mà Diệp Thiên lại từ bỏ như vậy, không coi đó là ngành nghề chính, vậy thì bản thân Diệp Thiên rốt cuộc còn có năng lực kinh người nào nữa đây?

Nghĩ đến bộ dạng đeo bám sát nút của Cố Giai Lệ, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh với Diệp Thiên, cô ta không khỏi cảm thấy bồn chồn trong lòng, hận một nỗi không thể nhìn thông suốt được về Diệp Thiên này.

Trong lúc suy nghĩ, cô ta đưa mắt nhìn về phía sau sân khấu, thầm thở dài một hơi: "Diệp Thiên, cho dù anh có tài giỏi đến đâu, có nổi bật đến đâu thì dù sao anh cũng chỉ là một người bình thường mà thôi!"

"Còn anh trai tôi là một võ giả chuyên nghiệp đó!"

Cô ta biết rất rõ, kể từ giây phút ông nội tuyên bố nhà họ Tiêu sắp quật khởi thì Tiêu Chí Lâm đã được giải phóng hoàn toàn. Dựa vào tính cách của Tiêu Chí Lâm, chắc chắn anh ta sẽ giành được tất cả mọi thứ mà mình muốn, kể cả phụ nữ.

Sau đêm nay, cho dù Cố Giai Lệ có bằng lòng hay không, e rằng cũng sẽ không thể thoát khỏi số phận bị Tiêu Chí Lâm điều khiển, và cho dù Diệp Thiên có thực lực đến đâu, chỉ cần cậu còn ở ngoài giới võ thuật thì cũng không thể thay đổi được gì.

Cô ta nhìn Diệp Thiên với ánh mắt đáng thương, thầm lắc đầu: "Cho dù anh thực sự là một võ giả, cho dù anh có thể ngang sức với anh trai tôi thì đằng sau anh trai tôi vẫn còn có ông nội nữa đó!”

"Trừ khi, anh còn mạnh hơn ông nội, nhưng điều đó làm sao có thể?"

Trong mắt cô ta, tu vi của Tiêu Ngọc Khanh xuất quỷ nhập thần, sức mạnh khó lòng đong đếm được. Đếm trên khắp Hoa Hạ hiện nay cũng chỉ có ba người có thể so sánh được với Tiêu Ngọc Khanh. Mà ba người này, có ai không phải là nhân vật tuyệt thế tung hoành ngang dọc kia chứ? Tuy rằng tài đua xe của Diệp Thiên xuất quỷ nhập thần, nhưng rõ ràng vẫn không sánh được với ba người đó.

Diệp Thiên không biết Tiêu Tường đang nghĩ gì, chỉ quan tâm đến đồ ăn và rượu ngon. Nhưng cách đó không xa, một thanh niên mặc vest và đi giày da đã nhìn thấy Diệp Thiên, lông mày của hắn đột nhiên cau lại, và người phụ nữ bên cạnh hắn cũng bàng hoàng, ánh mắt lộ ra vẻ căm hận.

Người thanh niên này chính là Tiêu Trì, người đã bị Diệp Thiên trừng trị ở trung tâm thương mại trước đó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK