Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.
Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.
Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.
Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.
Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.
Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.
Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.
Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.
Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.
Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.
“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.
Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.
“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.
Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.
Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.
Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.
“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.
Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.
Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.
“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.
Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của người đàn ông áo đen, Mạc Vấn Thương không khỏi hoảng sợ, cẩn trọng hỏi: “Sứ giả đại nhân biết thằng nhóc Diệp Thiên này sao?”.
“Biết?”, trong giọng nói của người đàn ông áo đen lộ ra sự thù hận tột độ.
“Đâu chỉ là biết, tôi và cậu ta là kẻ thù không đội trời chung!”.
“Cái gì?”, các trưởng lão của Dương Thần Vực ở bên dưới nghe vậy đều sững sờ, vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vấn Thương sau phút chốc sững sờ, âm thầm cảm thấy vui mừng.
Vị sứ giả này có thực lực mạnh như vậy, gã và Diệp Thiên lại có thù hận sâu đậm, đến lúc đó hai người gặp nhau chắc chắn sẽ không chết không thôi.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT