Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô chậm rãi ngồi dậy, khuôn mặt xinh đẹp lạnh như băng, toàn thân tràn ngập thánh khiết cao quý không vướng bụi trần.





Cô nhìn cảnh vật xung quanh, sau đó lấy tay ấn nhẹ lên bệ ngọc.






Advertisement



Bệ đá vốn đang tỏa ra ánh sáng chói lọi như pha lê đột nhiên trở nên yên lặng, trận pháp xung quanh lúc bấy giờ cũng ngừng chuyển động.





"Lần luân hồi này, không biết đã qua bao nhiêu năm!"





Cô khẽ thở dài, sau đó đứng dậy, như thể đang được bao bọc bởi một một vầng hào quang tròn thánh khiết.





"Nhưng Zeus và những người khác đã làm rất tốt, bọn họ vẫn không quên những gì mình dặn!"






Advertisement



"Lần tái sinh này lại làm cho sức mạnh tinh thần của mình thăng hoa rồi, chỉ cần cho tôi ít thời gian, tôi nhất định sẽ lại mở ra con đường không gian mà các tiền bối truyền lại, để cho đám người của Zeus được ra khỏi trái đất!"





Khi cô nói xong, năm ngón tay liền siết chặt vào nhau, toả ra hơi thở ngạo nghễ không hề che đậy





"Không biết Zeus và những người khác đã đi đâu rồi, thật kỳ lạ, không có ai ở trong điện thần Olympus hết sao!"





Cô cẩn thận cảm nhận, nhưng không có ai trong số mười một vị thần chính của điện thần Olympus hiện diện cả, lúc này cô liền cảm thấy hơi khó hiểu.





Nhưng lúc này, cô đột nhiên nghĩ ra gì đó, khẽ nhíu mày nhìn về phương trời xa xăm.





Một chùm ánh sáng xanh lam bắn ra với tốc độ mà cô chưa từng được thấy, cho dù có ở Hy Lạp cổ đại, thời bị yêu ma quỷ thần chia cắt thì cô cũng chưa bao giờ nhìn thấy một tu sĩ nào có tốc độ như vậy.





"Hừ!"





Mặc dù rất kinh ngạc nhưng cô vẫn không chút do dự, lập tức hóa thành một vệt sáng xanh băng bay vút lên trời cao, trực tiếp bay về phía ánh sáng xanh lam.





"Ai dám xâm phạm điện thần Olympus?"





Một giọng nói đầy quyến rũ vang lên, cô đập mạnh bàn tay vào khoảng không, va với chưởng ấn xanh lam kia, lập tức vỡ tan.





Nhưng ngay lúc chưởng ấn chạm vào ánh sáng xanh lam, ánh sáng xanh lam chỉ dao động nhẹ, sau đó chưởng ấn của cô lập tức tan thành từng mảnh, từ trong ánh sáng xanh lam, một thanh niên cởi trần đột nhiên xuất hiện.





Nhìn thấy dung mạo người đi tới, sắc mặt của cô có hơi thay đổi, vô cùng kinh ngạc, nhưng cô chưa từng nghĩ người có tu vi mạnh mẽ thế này lại là một thanh niên trẻ tuổi như vậy.





Hơn nữa cô còn phát hiện ra trên cơ thể người thanh niên này toát ra hơi thở tu tiên, rõ ràng đây chính là một võ giả nhân loại.





Nhưng cô không hiểu tại sao một võ giả nhân loại lại có thể đỡ được đòn tấn công của mình chứ?





Trên lồng ngực của người thanh niên có một lỗ máu kinh khủng, thậm chí vẫn có thể nhìn thấy trái tim bị đâm đang đập bên trong, đó chính là Diệp Thiên.





Diệp Thiên nhìn chằm chằm bóng người phía trước, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.





"Tiểu Ảnh!"





Người phụ nữ này thật ra là Hoa Lộng Ảnh đã mất tích một tuần trước! Nhìn thấy người mình yêu trước mặt, Diệp Thiên lập tức bước tới, đang định ôm cô vào lòng.





Nhưng Diệp Thiên vừa mới đi tới trước mặt Hoa Lộng Ảnh, ánh mắt cô lập tức trở nên lạnh lẽo, cô lập tức vung tay lên, chưởng một phát vào bên ngực Diệp Thiên, hơn nữa còn ngay chỗ vết thương.





"Phụt!"



Lồng ngực của Diệp Thiên tóe máu, một mũi tên máu phun ra khỏi miệng, khiến cậu lùi về phía sau mấy mét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK