Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh




Khí thế mạnh mẽ đâm thẳng như núi đè, làm cho sắc mặt của Lang tổ vùng đất tuyết và Huyết tổ lập tức thay đổi, cả hai còn chưa kịp nhìn nhau thì trên người đã phun ra những luồng sáng đỏ đen.





"Phụt!"



Advertisement






Máu chảy như sông, hắc khí cuồn cuộn, hai luồng sức mạnh một đỏ một đen dung hợp lại, tạo thành lá chắn đen đỏ trước mặt hai người, vừa nhớt vừa rắn.





Diệp Thiên tung đòn này hết sức bình thường, nhưng lại có sức mạnh xuyên thấu và lực công phá cực cao, đánh vào lá chắn đen, nhưng nó chỉ tồn tại được mấy giây liền vỡ nát, khí thế mạnh mẽ tiếp tục xuyên ra sau, phá vỡ không gian, luồng khí cuồng bạo nổ tung trong hư không.





"Bùm!"






Advertisement



Trời đất rung chuyển, toàn bộ vùng biển của đảo Rồng kịch liệt run rẩy, nước biển cuộn trào sôi sục, giống như ngày tận thế vậy.





Trước mắt mọi người chỉ toàn là mảnh vỡ của lá chắn đỏ đen, một lúc sau, gió mới ngừng lại, mọi người lại nhìn chằm chằm vào nơi đó, cả người lập tức kinh ngạc.





Đòn này của Diệp Thiên tách biển ra làm hai, nhưng hàng trăm mét xung quanh cũng chỉ toàn biển là biển, làm gì có Huyết tổ hay Lang tổ của vùng đất tuyết nào?





Hai lãnh chúa cảnh giới sử thi đã sớm biến mất, một chút dấu vết cũng không để lại, chỉ có bầu trời xa xôi nơi hai tia sáng biến mất.





Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều im lặng, không một ai dám lên tiếng.





Hai lãnh chúa cảnh giới sử thi này là một trong những cao thủ đỉnh cao nhất thế giới, nhưng bọn họ lại không chọn chiến đấu khi đối mặt với Diệp Thiên, ngược lại còn định bỏ chạy sao?





Điều này khiến cho mọi người vô cùng chấn động, thậm chí còn hơn khi bọn họ bị Diệp Thiên đánh bại nữa.





Cao thủ là gì chứ?





Nghe tên thì kinh hãi, thấy người liền chạy trốn, đây chính là cao thủ! Còn Diệp Thiên là cao thủ trong cao thủ! Vô số ánh mắt đều tập trung vào hư không kiêu ngạo kia, thương cầm trên tay, không hề có chút cảm xúc nào, nếu có thì cũng chỉ là sự kính nể sợ sệt! Vào lúc trái tim bị đâm thủng mà vẫn có thể một đòn giết chết kẻ thù, sau đó doạ cho hai lãnh chúa cảnh giới sử thi phải sợ chết khiếp, trên thế giới này cũng chỉ có một mình Đế Vương Bất Bại mới có thể làm được mà thôi: “Trốn rồi à?”





Diệp Thiên nhìn tia sáng đen đỏ ẩn hiện ở phía xa, ánh mắt hơi nheo lại.





Nhưng Diệp Thiên không đuổi theo, chỉ là quan sát rồi thu hồi ánh mắt lại, sau đó nhìn về phía các cao thủ thế giới bên dưới.





"Còn ai muốn ra tay không?"





Giọng điềm tĩnh nhẹ nhàng, nhưng lại như một dấu ấn linh hồn in sâu vào tâm trí mọi người, như một ma âm lưu luyến.





Ngay lúc này, tất cả đều cúi đầu, thậm chí nhiều người còn lùi lại một bước để thể hiện sự kính sợ của mình, ngay cả Zeus đã thề trước đó là sẽ “thảo phạt” Diệp Thiên cũng như Lang tổ của vùng đất tuyết và Huyết tổ, lúc này cũng không hề lên tiếng, vẻ mặt vô cùng phức tạp.





Diệp Thiên để thương ra sau lưng, ánh mắt quét qua rất nhiều cao thủ, những người này cũng nhìn lại cậu, nhưng tất cả đều lảng đi, không dám đối mặt với Diệp Thiên.





Một lúc sau, Diệp Thiên thu hồi ánh mắt, giọng nói vừa to vừa rõ, vang vọng lên chín tầng mây.








20220422142126-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK