Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yến Khinh Vũ đã tận mắt chứng kiến Diệp Thiên phản kích như thế nào và tàn sát những bá chủ ngàn năm của tiểu thế giới ra sao. Dù hiện tại thế giới trần tục có rất nhiều kẻ mạnh và càng nhiều hơn tiểu thế giới nhưng Yến Khinh Vũ tin rằng chỉ cần có Diệp Thiên thì những kẻ địch kia cũng chẳng là gì.





Yến Khinh Vũ nói xong lại tiếp tục: “Mặc dù không nguy hiểm tới tính mạng nhưng theo như sự hiểu biết của cháu, thông thường mà nói chắc chắn Diệp Thiên sẽ không tha cho Lang tổ của nước Tuyết và Huyết tổ đâu!"






Advertisement



“Để hai người này chạy thoát chứng tỏ là vết thương ở ngực ảnh hưởng ất lớn tới Diệp Thiên, e rằng Diệp Thiên cần một khoảng thời gian mới có thể hồi phục lại được trạng thai đỉnh phong của mình!”





Trong đại sảnh nhà họ Hoa, mọi người đều gật đầu đồng tình. Hoa Vô Đạo đột nhiên nhớ tới con gái mất tích thì tâm trạng bỗng trùng xuống.





“Cũng không biết là tiểu Thiên có tìm được Hoa Lộng Ảnh mang về không!”





Diệp Sơn nhìn bộ dạng của Hoa Vô Đạo, đang định lên tiếng khuyên nhủ thì đúng lúc này cả sơn viên của nhà họ Hoa bỗng trở nên chấn động.






Advertisement



“Ầm!”





Đám đông đều cảm nhận được một luồng khí tức cực mạnh phía trên sơn viên nhà họ Hoa. Bọn họ đồng loạt lao ra khỏi đại sảnh và nhìn lên trời.





Chỉ thấy trên không trung là một màu đỏ máu như biển máu đang bao trùm lấy sơn viên nhà họ Hoa. Một bàn tay khổng lồ màu đỏ máu đang thu lại, rõ ràng là cơn chấn động vừa này là do bàn tay này gây ra.





Mấy người Hoa Vô Đạo sầm mặt với vẻ nghiêm trọng. Trước đó Diệp Thiên đã bố trí một trận pháp phòng ngực cho nhà họ Hoa và nhà họ Diệp nên đòn tấn công vừa rồi đã bị chặn lại bởi trận pháp mà Diệp Thiên tạo ra.





Nếu như không phải Diệp Thiên tính toán trước thì đòn tấn công vừa rồi e rằng đã hủy diệt cả sơn viên nhà họ Hoa mất rồi, sẽ tạo ra thương vong thậm chí là làm hại không ít người vô tội.





“Ai vậy?”





Thi Tú Vân là người có tu vi mạnh nhất ở đây, bà đanh mắt nhìn biển máu với vẻ lạnh lùng.





Trong biển máu, bà có thể cảm nhận được hai nguồn sức mạnh khủng khiếp đang dao động. Bất kỳ nguồn nào thì cũng không hề yếu hơn Thiên Luân của tiểu thế giới. Mang đến cho bàn cảm giác như muốn nổ tung.





“Haha!”





Biển máu dao động, trong dông nước, hai bóng hình xuất hiện. Mọi người nhìn chăm chăm với vẻ bàng hoang.





“Lang tổ nước Tuyết và Huyết tổ sao?”





Diệp Tinh kinh hãi kêu lên và cảm thấy bàng hoang.





Hai người này hơn một giờ trước còn đang chật vật thoát khỏi khu vực đảo Rồng sao giờ đã xuất hiện ở đây rồi?





Người tới chính là Huyết tổ và Lang tổ của nước Tuyết. Trước đó bọn họ đã bị Diệp Thiên dọa sợ chết khiến, mất toàn bộ tinh thần chiến đấu, chỉ biết cắm đầu bỏ chạy, cho tới khi chạy cách xa hàng trăm kilomets thì mới hoan hồn.





Diệp Thiên bị thương nặng ở ngực, dù không nguy hiểm tới tính mạng nhưng chắc chắn là vết thương nặng và thực lực sẽ bị giảm đi rất nhiều.





Bọn họ muốn quay lại tiến hành vây giết Diệp Thiên nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì bọn họ không chắc chắn về trạng thái của Diệp Thiên. Thế là hai người thống nhất khi mà toàn bộ quân đội của Hoa Hạ đang tập trung ở khu vực đảo Rồng thì sẽ ra tay với người thân của Diệp Thiên.





Huyết tổ quét mắt nhìn một lượt và dừng lại ở Thi Tú Vân.





“Một kẻ mạnh cảnh giới truyền thuyết à,d dược đấy”



“Nhưng thật đáng tiếc hôm nay bà phải chết ở đây rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK