Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cậu vừa động tâm niệm, ánh sáng xanh trong không gian chiếc nhẫn loé lên, tiếng kiếm vang vọng khắp núi, thanh đoản kiếm đã nằm trong tay Diệp Thiên.



“Hôm nay, tao muốn lấy mày làm kiếm phôi, giúp tao luyện thành Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm!”




Ánh sáng trong mắt Diệp Thiên loé sáng, năm ngón tay siết chặt, một luồng điện từ trên trời giáng xuống, lấy bàn tay cậu là nơi dẫn, nguồn điện thâm nhập vào toàn bộ tế bào trong cơ thể cậu.



Bước đầu tiên của Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm - Thiên Lôi Gia Thân – Thiên lôi thêm vào thân!







“Xẹt!”




Tiếng điện xẹt vang lên, dao động xung quanh, một đường sét màu tím to lớn xuyên qua mây nổ sáng rực cả bầu trời đêm.



Sấm sét từ trên trời giáng xuống, khiến bãi đỗ xe của khu biệt thự sáng rực như ban ngày, dường như có một con giao long màu tím đang phụp tới, tấn công thẳng vào tay của Diệp Thiên.



“Rầm!”



Luồng sét rót thẳng vào tay của Diệp Thiên. Một giây sau, xung quanh Diệp Thiên là dòng điện xẹt xẹt, dòng điện cuốn lấy cơ thể cậu, thấm vào từng tế bào của cậu.



Đúng là thiên kiếm, muốn luyện được thì cần phải chia làm ba bước, những gì Diệp Thiên đang làm mới chỉ là bước đầu tiên mà thôi – Thiên lôi gia thân!



Tàn kiếm của Trường Hà Kiếm Tiên có thể nói là phôi kiếm tuyệt vời. Mặc dùy uy lực của nói đã giảm đi theo thời gian nhưng vẫn còn linh tính và tính linh hoạt rất cao.



Diệp Thiên cầm nó trong tay, không hề do dự, lập tức quay lại sườn núi và bắt đầu luyện chế. Vì người đàn ông thần bí xuất hiện ở nhà họ Diệp, nên cậu phải dành tốc độ nhanh nhất để luyện thành Vũ Tiệt Thiên Kiếm.



Chỉ có như vậy thì cậu mới nắm được cơ hội với người đàn ông thâm sâu khó lường kia.



Uy lực của Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm, ngoài bản thân thanh kiếm ra thì sức mạnh bên trong thanh kiếm có được mới là uy lực thực sự. Mà sức mạnh hủy diệt mạnh nhất trong đất trời thì có thể nói chỉ có sấm sét, cả sức hủy diệt và sức xuyên thấu đều tuyệt vời.



Diệp Thiên cần dẫn động thiên lôi rót vào cơ thể mình, lấy cậu là cầu nối để dẫn thiên lôi vào trong thanh kiếm.



Sấm sét cuồn cuộn trên đầu, sau đó lại thêm một luồng sét đánh xuống người Diệp Thiên.



Nếu là người khác bị thiên lôi đánh trúng thì có lẽ đã chết tới chín phần rồi. Sức hủy diệt của nói có thể khiến cao thủ như pháp vương Hồng Nhật chết ngắc. Cô Giang Điếu Tẩu bị luồng sét của Diệp Thiên đánh trúng cũng lập tức đánh bại, chỉ có duy nhất Diệp Thiên là không hề bị làm sao.



Phệ Thiên Chi Thể của cậu có thể hấp thụ được các nguồn sức mạnh và sử dụng. Phệ Thiên Huyền Khí còn là một luồng sức mạnh cực kỳ kỳ lạ, biển nạp trăm sông, không gian rộng mở, cậu lấy cơ thể làm trung gian, cẩn thận khống chế sấm sét và rót vào thanh kiếm.



Luồng sáng màu lam trên tàn kiếm phát sáng rực rỡ cùng tiếng kêu ong ong, cả bãi đậu xe bỗng bị tiếng kiếm bao vây.



Cổng lớn biệt thự mở ra, một bóng hình duyên dáng bước vào, đó chính là Yến Khinh Vũ.



Không biết tại sao hôm nay cô ta lại ngủ rất ngon ở biệt thự, chưa bao giờ có được cảm giác an toàn như vậy. Nếu không phải vì cô ta cảm nhận được luồng sức mạnh cực lớn thì có lẽ vẫn còn tiếp trục trong trạng thái ngủ say.

1646878476495.png

Đôi mắt Yến Khinh Vũ càng lúc càng sáng rực. Cô ta cảm thấy vô cùng nghi ngờ. Trong thế giới nhỏ mà cô ta sống đúng là cũng có người luyện chế pháp bảo, đây là những kỹ pháp được truyền thừa từ thời cổ xưa, chưa bao giờ để lộ ra ngoài và dường như đã mất tích trong thế giới trần tục.



Dù trong tiểu thế giới thì những người có thể hiểu được cách luyện pháp khí cũng cực kỳ ít, mỗi người họ đều là những nhân tài mà gia tộc nào hay môn phái nào cũng muốn tranh giành để có được.




Diệp Thiên là một thanh niên tầm 20 tuổi, sinh ra nơi thế tục mà lại hiểu cách luyện pháp khí sao?



“Keng!”



Khi cô ta còn đang cảm thấy nghi ngờ thì tiếng kiếm lại vang lên, một luồng sáng lao lên không trung, thanh kiếm lướt qua, sớm chớp nổ đùng đùng, ánh sáng màu lam trải rộng ra hàng mét.



Trong phạm vi hàng trăm mét, mọi thứ, thậm chí cả không khí cũng bị nổ thành những phân tử vô cùng nhỏ.




“Uy lực được lắm!”



Diệp Thiên khẽ nâng tay, chặp hai ngón tạo thành kiếm quyết, lướt trên thân thanh kiếm, sau đó, chiếc nhẫn trên tay cậu bỗng lóe sáng, một thứ gì đó màu đen bay ra lơ lửng, và được Diệp Thiên dùng chân nguyên khống chế trong không gian.



“Vậy thì dùng thanh thép này để luyện thành thân kiếm vậy!”



Bước thứ hai của việc luyện Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm – luyện thân kiếm.



Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm cần dùng phôi kiếm hấp thụ sức mạnh của sấm sét, hoàn thành uy lực cốt lõi, mà phôi kiếm chỉ làm một phần của thanh kiếm, là một thanh kiếm không hoàn chỉnh nên đương nhiên cần tạo thanh kiếm để cho nó càng hoàn thiện hơn.



Thứ màu đen bay lơ lửng trước mặt Diệp THiên chính là thứ mà cậu lấy được ở một khu núi lửa, bên trong nham thạch mà miếng kim loại màu đen này không hề bị biến hình, vô cùng cứng cáp, lần đầu tiên Diệp Thiên bắt gặp.



Khi đó Diệp Thiên vẫn chưa tạo ra được Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm nhưng cũng đã cất miếng kim loại màu đen này đi để sau này sử dụng. Giờ thì cuối cùng cũng là lúc để nó phát huy công dụng rồi.



“Rầm!’



Diệp Thiên xoay bàn tay, một dải Phệ Thiên Long Diệm xuất hiện bao trùm lấy miếng kim loại màu đen.



Nhiệt độ cực cao đốt miếng kim loại cháy hừng hực, với những kim loại bình thường thì trong nháy mắt sẽ bị Phệ Thiên Long Diệm tạo thành dung dịch rồi hóa khí, vậy mà miếng kim loại này thì vẫn vô cùng cứng cáp, sau 2 phút vẫn không hề bị biến dạng.



“Thú vị!”



Diệp Thiên nhếch miệng cười, triển khai chân nguyên, màu sắc của Phệ Thiên Long Diệm chuyển sang màu đỏ đậm, nhiệt độ được gia tăng.



Tầm một phút thì thanh kim loại màu đen cũng đổi thành màu đỏ và từ từ tan chảy.



“Đi!’



Diệp Thiên thấy vậy bèn búng ngón tay, một luồng gió đập lên đoản kiếm khiến nó bay vào vùng dung dịch đang nóng hừng hực kia.



Miếng kim loại lúc này dần dần hợp lại trên đoản kiếm.



Những nơi mà dung dịch đi qua, những vết nứt đều dần được lấp đầy, thanh kiếm cũng trở nên dài hơn cho tới khi tới mũi kiếm.



Một thanh kiếm dài hoàn chỉnh trong nháy mắt được hình thành với dáng vẻ nho nhã mang theo phong vị của đế vương.



Đôi mắt Diệp Thiên sáng lên, cậu thu ngón tay lại, sức hút dâng lên và hút lấy dòng thác của một hồ nước ở gần đó khiến nó dâng lên trời rồi đổi lên thanh kiếm.
“Rào rào!”



Khí nóng bốc lên ngùn ngụt, thanh kiếm màu đỏ lửa trong nháy mắt nguội dần và quay về màu đen tuyền.




Diệp Thiên đưa tay ra cầm lấy, một luồng sét xông thẳng lên trời, tỏa điện ra bốn hướng cứ như thiên lôi nghịch chuyển, trông vô cùng kỳ lạ.



Yến Khinh Vũ đanh mắt. Thanh kiếm này vừa đúng ba thước ba, không nhiều hơn, không ít hơn một phân nào. Trên thân kiếm không hề có hoa văn gì, nhìn trông giống một thanh kiếm bình thường.



Thế nhưng khí lạnh trên thanh kiếm thì dù có ở khoảng cách hàng chục mét mà cô ta cũng có thể cảm nhận được.



“Một thanh kiếm mạnh quá, với sức uy hiếm của luồng sáng kia thì đủ để xếp nó vào Ngũ Đại Thần Binh rồi”




Yến Khinh Vũ lầm bầm và càng cảm thấy tò mò về Diệp Thiên hơn. Cô ta thật sự rất muốn biết tu vi của Diệp Thiên tới từ đâu, thuật luyện khí của Diệp Thiên cũng tới từ đâu.



Diệp Thiên nhìn chăm chăm thanh trường kiếm trong tay, biểu cảm vô cùng thản nhiên, không hề tỏ ra vui mừng.



Thiên lôi gia thân, luyện thân kiếm- hai bước này đối với cậu mà nói dễ như trở bàn tay, không hề khó. Bước cuối cùng trong việc luyện chế Chân Vũ Tiệt THiên Kiếm mới là bước khó nhất, và đó cũng chính là bước thứ ba.



Tập trung kiếm hồn.







Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm lấy sấm sét làm tinh túy, lấy kim loại thiên ngoại làm thân kiếm, nhưng vẫn thiếu một bước quan trọng đó là rót vào đó hồn kiếm.



Một thanh kiếm muốn linh thì phải có hồn.



Muốn phát huy được uy lực thực sự của Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm thì cần lấy tinh thần của con người luyện ra một kiếm hồn. Cả hai có tâm ý tương thông, thống nhất làm một, chỉ cần một suy nghĩ cũng có thể khiến cho Chân Vũ Tiệt THiên Kiếm bay đi hàng nghìn dặm và giết chết kẻ địch.



Lực tinh thần của Diệp Thiên đã đạt tới cảnh giới quy nguyên, một khi bước vào cảnh giới này thì thần thông sẽ tự hình thành. Đôi mắt cậu sáng rực, lực tinh thần cực mạnh hóa thành những làn sóng mỏng và bao trùm lên thanh kiếm dài.



“Vụt vụt!”



Lực tinh thần hóa thành những chấm nhỏ không ngừng đập lên thanh kiếm, đây gọi là dĩ thần vấn kiếm, chỉ có như vậy thì mới có thể tập trung được hồn kiếm và dẫn dụ được linh kiếm.



Âm thanh tinh tinh tang tang vang khắp bốn phía như một bài hát vui tai, Diệp Thiên tập trung tinh thần vào nó.



Một lần, mười lần, một trăm lần, một triệu lần!



Một tiếng trôi qua, lực tinh thần của Diệp Thiên vẫn đập lên thân kiếm hàng triệu lần rồi thanh kiếm mới phát ra tiếng kêu thoải mái lần đầu tiên. Một luồng sáng mỏng từ thanh kiếm phóng ra, đây chính là lần sinh ra đầu tiên của kiếm hồn.



“Tốt!”



Diệp Thiên khẽ kêu lên, đôi mắt sáng rực một lần nữa, lực tinh thần tạo thành một trùm sáng rót ôm trọn lấy luồng sáng kia.



Lực tinh thần của Diệp Thiên cuồn cuộn giống như bụng mẹ, luồng sáng kia lần đầu tiên mọc lên một phôi mầm và dần trưởng thành trong bụng mẹ.



Quá trình này có lẽ cần tới bảy ngày hoặc mười ngày, giai đoạn này Diệp Thiên cần tập trung cao độ để có thể giúp cho kiếm hồn được hoàn thiện.


Một khi kiếm hồn trưởng thành thì đó chính là ngày ra đời của Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm.
Yến Khinh Vũ đứng từ xa quan sát, không hề đi lên. Cô ta biết luyện khí thì điều kiêng kị nhất chính là làm phiền.



Thấy ánh sáng quanh người Diệp Thiên, cô ta đã cảm nhận được mùi vị của lực tinh thần.



“Tên này còn là thần võ song tu sao?”




Cô ta càng cảm thấy kinh ngạc hơn, ánh sáng trên người Diệp Thiên còn mạnh hơn cả tu vi võ đạo, vượt qua cả rất nhiều tuấn kiệt trong tiểu thế giới của cô ta. Giờ đây Diệp Thiên còn để lộ ra lực tinh thần phi thường của mình, cả hai tương sinh tương hỗ khiến lực chiến đấu khó ai có thể so bì.



Cô ta tưởng rằng mình đã hiểu được Diệp Thiên tới năm phần, nhưng giờ xem ra, những gì mà cô ta thấy chỉ là một góc của tảng băng mà thôi.



“Thần võ song tu cộng thêm luyện khí sao?”




Cô ta sôi trào, như vậy thì Diệp Thiên chắc chắn là người toàn năng mà cô gặp được trong số bao nhiêu kẻ tài giỏi ngoài kia, là người mạnh nhất.



Nhớ tới cảm giác đặc biệt mà mình dành cho Diệp Thiên, cô ta bỗng cảm thấy tim đập nhanh hơn bao giờ hết.



Diệp Thiên tập trung tinh thần, hòa hợp làm một với màn đêm, cẩn thận nuôi dưỡng kiếm hồn mới được sinh ra. Tầm mười phút sau, cậu bỗng đanh mắt.



“Bụp!”



Kiếm hồn mới sinh ra được nuôi trong ánh sáng bỗng phát ra tiếng kêu, một đường nứt tạo ra rồi đường nứt lan rộng khiến cho kiếm hồn bị vỡ làm hai.



Diệp Thiên chau mày, lực tinh thần được điều động tới mức mạnh nhất, muốn hợp lại hai mảnh kia nhung không thể làm gì được. Vết nứt của kiếm hồn trông vô cũng rõ nét, chỉ cần cậu mất tập trung thì hồn kiếm sẽ lập tức bị nứt và vỡ ra tiếp



“Sao lại như vậy chứ?”



Diệp Thiên cảm thấy kỳ lạ. Hai bước đầu cậu làm hết sức thuận lợi nhưng tới bước quan trọng cuối cùng thì lại xảy ra sai sót.



Cậu biết có cố gắng nữa cũng không được đành tản lực tinh thần, luồng sáng kia tiếp tục bị nứt ra bên trong và biến mất.



Cậu rơi vào trầm tư, vẫn không rõ là đã xảy ra chuyện gì. Cậu tiếp tục thi triển lực tinh thần và tập trung kiếm hồn một lần nữa.



Cậu dùng lực tinh thần nuôi kiếm hồn, lần này chỉ cần có 30 phút nhưng kết quả vẫn như vậy, kiếm hồn vẫn bị nứt ra và không thể nào hợp lại được.



Cậu lại thử thêm vài lần nữa cho tới khi trời sáng thì cả mười lần đều như một, kiếm hồn vẫn không thể duy trì được khi được lực tinh thần của cậu nuôi dưỡng, cứ bị nứt làm hai.



“Hóa ra là vậy!”



Diệp Thiên tái mặt, lực tinh thần thu lại, cậu biết có tiếp tục thì cũng không làm gì được vì cậu đã tìm ra được nguyên nhân.



Muốn nuôi dưỡng hoàn thiện kiếm hồn mới sinh ra thì lực tinh thần của cậu phải luôn được duy trì ở một mức ổn định, không được mạnh hơn hay yếu hơn dù chỉ một phần, mà phải giữ được trạng thái cân bằng.



Tu vi của lực tinh thần dù đạt tới quy nguyên nhưng để lực tinh thần của cậu có thể kiểm soát được ở mức tinh tế như vậy thì vẫn còn một khoảng cách nữa.



Đây chính là nguyên nhân khiến cho kiếm hồn cứ bị nứt ra như vậy. Giới hạn hiện tại của cậu, muốn kiểm soát lực tinh thần ở mức cân bằng thì cũng chỉ cố gắng duy trì được trong 3 tiếng đồng hồ. So với thời gian mà kiếm hồn cần để trưởng thành thì cách xa hàng vạn dặm.



“Xem ra mình đã suy nghĩ quá đơn giản!”
1646878493667.png




Trên cảnh giới quy nguyên còn được gọi là cảnh giới phá nguyên. Lực tinh thần của Diệp Thiên cần đạt tới cảnh giới này thì mới có thể tập trung được kiếm hồn.



Bây giờ lực tinh thần của cậu mới là đỉnh phong quy nguyên, cách phá nguyên còn một bước, nhưng một bước này cần có thời cơ, nếu không dù có khổ luyện thế nào thì trong nửa năm cũng đừng nghĩ tới có thể đạt được.




“Vụt!”



Diệp Thiên hít một hơi thật sâu, cất thanh kiếm vào trong nhẫn không gian và từ từ đứng dậy.



“Cô tới đây, tôi muốn nói chuyện với cô!"



Cậu khẽ vẫy tay với Yến Khinh Vũ là lên tiếng.




Yến Khinh Vũ gật đầu, bước tới trước mặt Diệp THiên.



“Giúp tôi một việc, thay tôi tới nhà họ Diệp ở thủ đô, nói với họ tôi sẽ biến mất một thời gian!”



“Trong thời gian đó, bất luận là nhà họ Diệp có chuyện gì thì cũng không được tùy tiện hành động, mọi việc phải đợi tôi về!’



“Còn chuyện giữa cô và tôi thì tạm thời để qua một bên, sau này cô muốn thế nào thì tôi sẽ đáp ứng như thế!”



Diệp Thiên nói giọng lạnh lùng, Yến Khinh Vũ bỗng đơ người. Cô ta quen Diệp THiên trong thời gian quá ngắn nhưng chưa bao giờ thấy Diệp Thiên nói với mình bằng giọng nghiêm túc như vậy.



Cô ta vốn không định đồng ý nhưng khi tiếp xúc với ánh mắt của Diệp Thiên thì không biết tại sao cô lại gật đầu ngay tắp lự.



Diệp Thiên lấy điện thoại ra, nhắn một tin cho Hoa Lộng Ảnh sau đó bóp nát điện thoại trong tay.



Bởi vì một chọi sáu, giết chết sáu vương cấp trăm năm thì địa vị của Diệp Thiên trên trường quốc tế e rằng ngày càng khủng khiếp. Viện trọng tài, La Võng, Huyết tộc sẽ âm thầm tập hợp các thành viên cao cấp và hành động để nắm bắt được thông tin và hành tung của Diệp Thiên.



Nhưng không ai ngờ, đế vương bất bại chấn động thiên hạ lúc này lại đột nhiên biến mất tăm.



Diệp Thiên giết chết 6 vị vương cấp trăm năm cùng một lúc tại Lư Thành đã gây rung động thế giới ngầm, vô số những kẻ mạnh đều nghe danh đã thấy sợ và phải tái mặt.



Một số cường giả có học thức cao còn lấy Diệp Thiên ra so sánh với Long Định Thiên, mười sáu vị thẩm phán vương, chủ nhân của La Võng, cho rằng Diệp Thiên đủ tư cách đứng ngang haàng với những cái tên làm mưa làm gió, những vương cấp mạnh nhất kia.



Có không ít các kẻ mạnh của các nơi muốn có được phong thái như Diệp Thiên, thậm chí muốn bái Diệp Thiên làm sư phụ.



Bọn họ vì mục tiêu này mà vội vàng tới Lư Thành muốn tìm kiếm tung tích của Diệp Thiên cầu xin được gặp một lần. Và những thế lực khác như viện trọng tài, La Võng hay là Huyết tộc và những chủng tộc kỳ dị khác thì cũng đều cử những tình báo tinh nhuệ nhất muốn điều tra toàn diện về cậu.



Liên minh võ thuật cũng cảm nhận được động tĩnh của phương Tây nên muốn Lư Chính Vũ và sư thái Tĩnh Di của phái Nga Mi chủ động tiếp cận với Diệp Thiên để âm thầm giúp đỡ cậu.



Nhưng không ai ngờ, Diệp Thiên giống như bốc hơi giữa nhân gian, đột nhiên mất dấu vết.



Dù là những vương cấp trăm năm như Lư Chính Vũ và Tĩnh Di, hay là những tình báo viên tinh anh của viện trọng tài, thì đều không biết Diệp Thiên đi đâu.



Diệp Thiên giống như biến mất khỏi thế giới này vậy, mất mọi liên lạc, đến cả Ngô Quảng Phúc, Từ Uyên Đình, Lâm Thiên Nam đều không thể nào có được phương thức liên lạc của cậu.



Trong đại điện của viện trọng tài, mười sáu vị thẩm phán vương ngồi lặng lẽ với biểu cảm nghiêm túc. Họ ngồi trong bóng tối, đang nghe ba thẩm phán trưởng cao nhất còn lại báo cáo.

1646878502588.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK