Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay vốn định gặp lúc La Thanh Chỉ đang lạc đàn nên muốn tiến hành săn lùng và tiêu diệt La Thanh Chỉ, không ngờ Lăng Phong tới chi viện nhanh như thế.





“Hừ!”






Nghĩ đến đây, hắn “hừ” một tiếng.





“Lăng Phong, sớm muộn gì cũng có ngày tôi “thỉnh giáo” riêng mình cậu, hôm nay tạm thời đến đây thôi!”





Nói xong, hắn ta phất tay, các sát thủ còn lại của Hắc Ma Giáo đồng loạt tản ra. Chúng cũng biến thành một luồng sáng màu đen, lao vọt về phía chân trời xa.







Thấy Tần Hạo đã lùi đi, Lăng Phong mới đáp đất để nhặt kiếm, sau đó hắn nhìn về phía La Thanh Chỉ đầy quan tâm, dịu dàng hỏi: “Thanh Chỉ, cô không sao chứ?”





La Thanh Chỉ xua xua tay, ôm quyền hồi lễ với Lăng Phong: “May mà có Lăng sư huynh kịp thời chạy tới, Thanh Chỉ xin đa tạ!”





Nghe tới “Lăng sư huynh”, biểu cảm của Lăng Phong cứng lại, nhưng nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường. Hắn thích tính cách thanh lãnh của La Thanh Chỉ, người con gái như thế mới khiến cậu cả Lăng Phong có cảm hứng chinh phục.





Hắn đang định nói thêm vài câu với La Thanh Chỉ thì La Thanh Chỉ đột ngột quay người, ôm quyền, quỳ một chân xuống đất, hướng về bầu trời mà nói.





“Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp, Thanh Chỉ ghi nhớ đại ân, mong tiền bối hiện thân cho Thanh Chỉ được gặp!”





Thời khắc ấy, mặt mũi Lăng Phong biến sắc!











“Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp, Thanh Chỉ ghi nhớ đại ân, mong tiền bối hiện thân cho Thanh Chỉ được gặp!”





La Thanh Chỉ quỳ một chân trên nền đất, người trước nay cao ngạo như cô ấy, hiếm có được lúc như vậy.





Lăng Phong ở bên cạnh bỗng biến sắc, nhìn La Thanh Chỉ với vẻ nghi hoặc.





“Thanh Chỉ, em đang làm gì vậy?”





Nhưng La Thanh Chỉ không để tâm, ngược lại, cô ấy hô thêm lần nữa: “Vẫn mong tiền bối hiện thân, Thanh Chỉ cũng dễ bề khấu tạ tiền bối!”





Nhưng không trung vẫn chỉ là một khoảng tĩnh mịch, đến cả chút hồi âm cũng không có, chỉ có giọng nói của cô ấy vang vọng lại.





“Hửm?”





La Thanh Chỉ khẽ nhíu mày, ban nãy La Túc bị đặt trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, một luồng sức mạnh bí ẩn đã ngăn cản đòn đánh giúp anh ấy, thậm chí còn giết thêm hai sát thủ siêu phàm phàm phẩm, hiển nhiên có người đang âm thầm giúp họ.





Nhưng bây giờ cô ấy quỳ xuống cầu xin mà đối phương vẫn không xuất hiện khiến cô ấy không thể hiểu nổi.





“Chẳng lẽ vị tiền bối đó đã đi rồi?”





La Thanh Chỉ đợi trong chốc lát rồi mới chậm rãi đứng dậy, nhìn bầu trời đêm trống không, cô ấy cũng chỉ có thể buồn bã thở dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK