Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Đàm Băng Băng hít sâu một hơi, định đuổi theo Diệp Thiên, nhưng bóng dáng của cậu trên trời đã biến mất từ lâu rồi, so với tốc độ của Diệp Thiên, cho dù cô có cố gắng hết sức thì cũng không thể nào đuổi kịp được.





Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Đàm Băng Băng, Tiêu Thiến Tuyết lấy làm lạ nói: "Chị Đàm, cho dù đây là cạm bẫy đối với anh ấy, nhưng chị cũng không cần phải lo lắng nhiều như vậy đâu?"






"Trên thế giới này còn có ai có thể là đối thủ của anh ấy nữa chứ?"





Tiêu Thiến Tuyết vô cùng tin tưởng Diệp Thiên, cô tin năng lực của Diệp Thiên đủ để quét sạch mọi thứ.





"Nếu là võ giả hiện tại, đương nhiên cậu ấy sẽ bất khả chiến bại, nhưng lần này thì khác!"







Đàm Băng Băng nặng nề lắc đầu, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: "Thứ mà cậu ấy đối mặt lần này rất có thể là một đội quân có thể hủy diệt cả trời đất!"





Đồng tử của Diệp Tinh và Tiêu Thiến Tuyết lập tức co rút lại! Trên bờ biển Thái Bình Dương, một bóng đen bỗng quét ngang bầu trời, lao về phía trước với tốc độ gấp hai lần âm thanh, đó chính là Diệp Thiên.





Cậu đã biết được vị trí cụ thể của đảo Gilbert từ hướng dẫn, đương nhiên cũng không hề dừng lại, chỉ muốn đến nơi đó nhanh nhất có thể.





Những chuyện khác Diệp Thiên có thể coi như không có gì, nhưng đây là người phụ nữ mà cậu yêu, cũng chính là vợ chưa cưới của cậu, nhất định không được để cô xảy ra chuyện.





Khoảng hai mươi phút sau, một hòn đảo to lớn xuất hiện trước mắt Diệp Thiên, cậu hơi nheo mắt lại, lập tức đáp xuống hòn đảo.





Vừa đến đảo, thần quang trong mắt Diệp Thiên liền sáng lên, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ toát ra, bao trùm cả hòn đảo có diện tích gần 600.000 km vuông.





Thực lực của Diệp Thiên mạnh lên thì diện tích bao phủ bởi sức mạnh tinh thần cũng được mở rộng, nếu như cậu dùng toàn bộ sức lực, thì thậm chí có thể bao phủ được mọi thứ cách xa hòn đảo này mấy chục dặm.





Mỗi một ngọn cỏ cây cối trên đảo đều nằm trong tầm kiểm soát của Diệp Thiên, nhưng một lúc sau, cậu chợt cau mày.





Nhưng Diệp Thiên lại không hề cảm nhận được bất kỳ khí tức nào của Hoa Lộng Ảnh, cũng như bất kỳ dao động nào về sức mạnh của trận pháp.





Diệp Thiên lập tức phản ứng lại, ngay từ đầu Hoa Lộng Ảnh đã không ở trên hòn đảo này, VanVleet Doyle rõ ràng đã lợi dụng tình cảm của cậu với Hoa Lộng Ảnh để lừa gạt Diệp Thiên đến đây thông qua một đoạn video.





"Tiểu Ảnh hiện tại đang bị giam ở nơi khác, chỉ là không biết vị trí ở đâu?"





Ngay lúc Diệp Thiên đang suy nghĩ có nên quay lại thủ đô bắt VanVleet Doyle, sau đó sử dụng kỹ thuật tìm kiếm linh hồn của mình hay không, thì đột nhiên một vụ nổ phát ra âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.





"Chíu!"





Một vệt dài xẹt qua không trung, Diệp Thiên chỉ kịp lùi ra xa trăm mét, nơi cậu vừa đứng đã nổ tung, tất cả đều hóa thành cát bụi.





"Tên lửa chống hạm?"








20220326120041-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK