Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thi Mạc là thần bảo hộ của nhà họ Thi, lẽ ra Thi Mạc phải đứng về phía nhà họ Thi, sau đó giết chết Diệp Thiên mới đúng, nhưng bây giờ mọi hành động của ông dường như đang giúp cho Diệp Thiên, thậm chí còn không tiếc trừng phạt tội phản tộc với người nhà họ Thi, chuyện này là thế quái nào vậy chứ?





Nhưng cho dù mọi người có nghi ngờ như thế nào đi chăng nữa, thì giờ phút này bọn họ cũng không dám oán than, quy định tội phản tộc của nhà họ Thi là sẽ bị phế bỏ tu vi, giam cầm thần hồn, có thể nói đây là cực hình kinh khủng nhất, mà đây còn do đích thân Thi Mạc nói ra, ai dám trái lời cơ chứ?






"Tuân lệnh đại trưởng lão!"





Một trong ba trưởng lão tối cao còn lại của nhà họ Thi, Thi Đôn Hoàng là người đầu tiên lên tiếng, sau đó cúi đầu trước Thi Mạc.





Ngay khi những người còn lại nhìn thấy, bọn họ cũng lần lượt biểu ý.







"Tuân lệnh đại trưởng lão!"





Từng tiếng một hội tụ thành một làn sóng âm thanh vang vọng khắp trời, khiến cho các đệ tử Huyền Môn đều ngơ ngác.





Bọn họ không bao giờ tưởng tượng được một thanh niên dám gây rắc rối với nhà họ Thi, thậm chí còn phá hủy cả cơ nghiệp nghìn năm của nhà họ Thi, giết chết hai người và làm tám người bị thương, nhưng cuối cùng lại có một kết cục đầy kịch tính như vậy.





Còn La Thanh Hàm đứng trong đám người, đôi mắt xinh đẹp không ngừng thay đổi, nhìn thật lâu về phía Diệp Thiên.





"Cậu ta thật sự chỉ dựa vào sức của một người để trấn áp cả nhà họ Thi ư?"





Lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Thiên ở nhà họ La, La Thanh Hàm còn đe dọa sẽ đuổi Diệp Thiên ra khỏi nhà họ La, với thái độ cấp cao, nhưng sau đó, người thanh niên mà cô coi thường đã giết tất cả các cao thủ hàng đầu của Hắc Ma Giáo, giờ đây người thanh niên đó lại đang hiên ngang đứng trên đống tàn tích ở đỉnh núi phía bắc của núi Tứ Tượng, nhìn xuống cả nhà họ Thi.





La Thanh Hàm cảm khái, đây mới chính là anh hùng đích thực, so với Diệp Thiên thì những thiên kiều thần nữ trong bảng thiên tài ở Huyền Môn của tiểu thế giới rõ ràng chỉ là một trò đùa.





Vốn tưởng chuyện này đã kết thúc, nhưng ai ngờ Diệp Thiên lại đột nhiên nhìn về phía Thi Mạc.





"Tôi không biết tại sao ông lại giúp tôi giải quyết chuyện này, nhưng đáng tiếc là tôi không hề có ý định bỏ qua!"





Thi Mạc nghe xong có hơi do dự, sau đó hỏi Diệp Thiên: "Thế cậu còn muốn yêu cầu thêm gì nữa?"





“Yêu cầu?”, ánh mắt Diệp Thiên hơi đanh lại.





"Nhà họ Thi đã giam cầm mẹ tôi mấy tháng, lúc trước còn phái người đến thế giới tục để bắt em trai Diệp Tinh của tôi, sau đó còn định lấy thần hồn huyết mạch của tôi, ông nói xem tôi cần yêu cầu gì đây?”





"Mặc dù thủ phạm đã chết trong tay tôi, nhưng tôi vẫn chưa giải quyết xong những kẻ liên quan, nếu hôm nay tôi đã ở đây thì tôi sẽ không bỏ sót kẻ nào cả!”





Diệp Thiên bước tới một bước, chỉ tay về phía ghế của trưởng lão nhà họ Thi, cũng như các vai vế khác thấp hơn.





"Mẹ tôi là người nhà họ Thi, cho nên tôi không muốn giết những người còn lại, nhưng tiền đề là những người có liên quan đến chuyện này đều phải cút ra đây, cúi đầu xin lỗi mẹ tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK