Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy chữ cuối cùng khiến Diệp Thiên đanh mắt.





Tiểu thế giới, Tam Nhất Môn, Yến Khinh Vũ. Diệp Thiên lặng người một hồi rồi mới từ từ đứng dậy với đôi mắt dao động.






Một giây sau cậu siết nắm đấm khiến gân cốt kêu răng rắc.





“Xem ra thời gian mình đi tiểu thế giới sẽ sớm hơn rồi!”





“Chỉ khi nào có thể nhìn được rộng hơn, xa hơn thì mình mới có thể đứng ở vị trí cao hơn!”





Khoảnh khắc này, Diệp Thiên cuối cùng cũng đưa ra quyết định là sẽ mở cánh cửa trước giờ chưa từng mở ra!













Hóa ra, cô ấy là người của Tam Nhất Môn thuộc tiểu thế giới!”





Diệp Thiên nhìn lên bầu trời đem, mắt cậu trong veo, nhưng sâu thẳm trong đôi mắt là cái nhìn sắc sảo như muốn xuyên thấu cả vạn vật.





Chuyến hành trình tới tiểu thế giới là sau tháng tư, đó cũng là thời gian đã hẹn với Long Định Thiên, nhưng xem ra cậu phải đi sớm hơn rồi.





Lập xuân là đầu tháng sau và ngày đó thì Yến Khinh Vũ sẽ phải xuất giá, cậu phải tới được hôn lễ trước ngày hôm đó.





Cậu không hề nảy sinh tình cảm nam nữ gì đối với Yến Khinh Vũ nhưng không biết có phải là vì đã từng nhìn thấy hết cơ thể của Yến Khinh Vũ rồi hay không mà khi nghĩ tới việc Yến kHinh Vũ bị gả cho người khác thì cậu bỗng có cảm giác kỳ lạ.





Và cũng vì chuyện đó mà cậu đã hứa với Yến Khinh Vũ là trong tương lai sẽ đáp ứng một yêu cầu của cô ta. Giờ Yến Khinh Vũ đã mang kiếm tới nhà họ Diệp, dùng thư để biểu đạt thì không có lý gì mà cậu không đi cả.





Dù tình cảm của cậu đối với Yến Khinh Vũ là gì thì hôn lễ này, cậu cũng cần phải ngăn lại. Dù nơi mà cậu phải tới là Tam Nhất Môn – một trong sáu tông môn của tiểu thế giới.





“Anh cả!”





Diệp Thiên từ phòng khách quay trở lại, trong tay cầm một thanh kiếm dài cổ xưa. Đây chính là thanh kiếm trong tay Yến Khinh Vũ khi lần đầu cậu gặp cô ta ở mật tàng Trung Đông





Diệp Thiên cầm thanh kiếm trong tay, cười dịu dàng với Diệp Tinh.





“Tiếp theo, có thể anh sẽ không ở nhà trong một khoảng thời gian dài. Chuyện trong nhà giao cho mọi người nhé!”





“Ngoài ra, mặc dù hiện tại nhà họ Long ở Tiên Môn đang giúp đỡ nhà họ Diệp nhưng em nói với Diệp Vân Long và Diệp Sơn rằng cần phải hết sức cảnh giác. Khoảng thời gian anh không có ở đây, có chuyện gì thì có thể tìm Mộ Dung Vô Địch cùng đối phó!”





Diệp Tinh khẽ tái mặt, cảm giác chuyến đi lần này của Diệp Thiên không hề đơn giản. Cậu ta vội vàng nói: “Anh cả, lần này anh đi…bao lâu mới về?”





“Bao lâu à?”, câu hỏi này khiến Diệp Thiên khựng người.





“Sợ rằng anh chẳng thể trả lời được câu hỏi này. Thuận lợi thì khoảng một tháng, còn không thì…”





Diệp Thiên không hề nói tiếp nhưng Diệp Tinh đã hiểu. Sau khi Diệp Tinh trầm mặc một lúc thì mới nói ra sự nghi ngờ của bản thân.





“Anh, nơi mà anh định đi, lẽ nào…”



Trong câu hỏi của cậu ta dường như đã có câu trả lời. Nơi mà đến ngay cả Diệp Thiên cũng cảm thấy nguy hiểm, không chắc chắn khi nào có thể quay về, ngoài tiểu thế giới ra thì có lẽ không còn nơi thứ hai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK