Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ầm ầm!”.





Màn chắn ma pháp biến mất, ngay sau đó là tiếng ma thú thét gào đáng sợ truyền từ xa tới gần. Mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội, giống như toàn bộ thành Thiên Nam đã ở trên bờ vực sụp đổ.





“Chuyện gì xảy ra vậy?”.





Mọi người ở biệt thự nhà họ Âu nhìn thấy cảnh này đều trở nên kinh hãi, vẻ mặt khiếp sợ.





Màn chắn ma pháp được tạo nên từ thời Hoàng Đế Hiên Viên còn ở sao Tử Khúc. Trải qua nghìn năm, nó vẫn luôn bảo vệ thành Thiên Nam, là một trong những màn chắn ma pháp kiên cố nhất, rộng lớn nhất thế giới loài người. Thành Thiên Nam còn được gọi là tấm khiên ở phía Nam của thế giới loài người.





Một nghìn năm nay, vô số ma thú muốn phá vỡ nó từ bên ngoài, nhưng cuối cùng đều thất bại bỏ về, không làm gì được nó.





Vậy mà bây giờ, màn chắn ma pháp có lịch sử lâu dài này lại biến mất rồi?





Không chỉ như vậy, ngoài thành còn không ngừng vang lên tiếng thú gầm đinh tai, vẻ mặt mọi người càng trở nên khó coi hơn. Bọn họ biết rõ, ở trong thành Thiên Nam huyên náo này mà có thể nghe thấy tiếng thú gầm rõ rệt như vậy, rõ ràng là ở bên ngoài thành Thiên Nam đang có vô số ma thú tiếp cận.





Lý Kiếm Phong bị sức mạnh cơ thể Diệp Thiên làm kinh ngạc, lúc này không có thời gian quan tâm tới việc tranh giành ghen tuông gì đó nữa. Anh ta nhìn ra xa xa, đã nhìn thấy một mảng đen ngòm đang kéo tới thành Thiên Nam. Đó là những con ma thú mạnh mẽ có thể bay trên trời.





“Ma thú tấn công đến thật sao? Sao có thể như vậy? Độ mạnh của màn chắn ma pháp dù có là ma thú cấp chín cũng không thể phá vỡ được, tại sao chứ?”.





Âu Nhã Nhược tái mặt, cô ta cũng chỉ mới đọc qua cái gọi là “thú triều” ở trong sách của học viện ma võ, cộng thêm bản thân trải qua một lần ở dãy núi Ma Thú. Cô ta không ngờ mình đang ở thế giới loài người lại gặp phải tình huống nguy hiểm thế này.





Trong lịch sử hơn nghìn năm của loài người ở sao Tử Khúc, đây cũng là lần đầu tiên và duy nhất.





“Màn chắn ma pháp đúng là rất khó phá vỡ ở bên ngoài, nhưng nếu phá vỡ nó từ bên trong thì khá dễ dàng”.





Diệp Thiên nhìn về phía xa, lẩm bẩm một mình.





“Phá vỡ từ bên trong?”, Âu Nhã Nhược liếc nhìn Diệp Thiên. Cô ta biết Diệp Thiên nói không sai, màn chắn ma pháp này chỉ cần phá hủy đá ma pháp chống đỡ bên trong, khiến sức mạnh ma pháp của nó không thể duy trì thêm thì sẽ tự động tan vỡ.





Nhưng muốn làm được điều này thì phải vào được bên trong màn chắn trước. Chỉ cần là ma thú thì sẽ bị màn chắn chặn bên ngoài, ma thú không thể làm được chuyện này.


Chẳng lẽ thế giới loài người có kẻ phản bội?





Nghĩ đến đó, cô ta khẽ lắc đầu, phủ định cách nghĩ này. Ở sao Tử Khúc, loài người và ma thú xưa nay đều là kẻ thù không đội trời chung. Cho dù là con người hèn hạ đê tiện thế nào cũng biết rõ sự tàn bạo và đáng sợ của ma thú, chắc chắn sẽ không chủ động mở đường cho ma thú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK