Advertisement
Diệp Thiên không những có sức mạnh thân xác to lớn, mà khả năng hồi phục cũng đã tu luyện đến mức này rồi sao?
Ánh mắt của Lang tổ và Huyết tổ trở nên sắc lạnh. Bọn họ là dị tộc ở ngoài vũ trụ, không phải giống loài bản địa ở Địa Cầu, cho nên cấu tạo cơ thể và sức mạnh vô cùng đặc biệt, vượt xa người tu tiên hoặc võ giả bình thường của nhân loại, năng lực hồi phục thân xác cũng thuộc hàng đầu.
Lúc thân xác bọn họ bị thương, bọn họ có thể dùng sức mạnh của Huyết tộc hoặc sức mạnh Ám Duệ để khôi phục thân xác một cách nhanh chóng. Heracles cũng có thể nhờ vào sức mạnh tín ngưỡng để tái tạo lại tay. Nhưng những điều này đều là nhờ ngoại lực mới có thể làm được, vết thương trên cơ thể bọn họ là vết thương thật, cần nhiều thời gian mới có thể khôi phục như ban đầu.
Advertisement
Thế mà lúc này, Diệp Thiên lại không cần bất cứ sức mạnh đặc biệt nào hỗ trợ, hoàn toàn dựa vào năng lực tự chữa lành của cơ thể mà hồi phục vết thương nhanh chóng, nguyên vẹn như xưa.
Năng lực như vậy xuất hiện trên một nhân loại ở Địa Cầu khiến bọn họ cảm thấy không tin nổi.
Thần địa ngục Hades cũng ngạc nhiên, một đao hấp thụ muôn vàn vong hồn của ông ta vừa nãy vốn đã làm Diệp Thiên bị thương nặng, nhưng bây giờ có vẻ nó chỉ gây ra vết thương ngoài da cho Diệp Thiên mà thôi, căn bản chưa hề chạm tới căn cơ của cậu.
Trong lúc ông ta bàng hoàng, một tiếng xé gió chợt vang lên.
“Vù!”.
Tiếng lưỡi dao rung chuyển kịch liệt truyền đến, dao Cấp Hồn bên cạnh Diệp Thiên biến thành một tia sấm sét màu đỏ sẫm, quét ngang bầu trời, biến mất trước mặt cậu.
Đúng lúc đó, Hades cảm nhận được một cảm giác cực kì nguy hiểm lan ra toàn thân, ông ta vô thức né sang một bên. Ngay khi ông ta vừa có động tác, lưỡi dao ánh sáng màu đỏ sẫm đã lướt sát qua cánh tay ông ta.
Cánh tay trái của ông ta lập tức chảy máu, nơi cánh tay có một vết thương trơn nhẵn như gương, vô cùng dễ thấy, khiến cho Hades sợ hãi.
Nếu vừa rồi ông ta không tránh đi, e rằng cả cánh tay của ông ta đã bị dao Cấp Hồn chém đứt, thậm chí lệch thêm chút nữa là cần cổ ông ta cũng sẽ bị chém đứt.
Nhưng cái gọi là sai một ly đi nghìn dặm, Hades tránh được một đòn Dao Cấp Hồn, đã biết được sự lợi hại của nó, ông ta lập tức vồ tay vào trong làn khói đen dày đặc.
“Bàn tay Phệ Hồn!”.
Ông ta thò một tay ra, đối diện với quỹ đạo của dao Cấp Hồn đang bay tới. Lúc dao Cấp Hồn chưa quay lại, một bàn tay đen như mực giam cầm đất trời bao phủ lấy dao Cấp Hồn.
Xung quanh bàn tay Phệ Hồn có vô số oan hồn lệ quỷ lượn lờ, tiếng gào thét thảm thiết vang lên bên tai không dứt.
Trước bàn tay đen kịt to trăm trượng, dao Cấp Hồn chỉ dài khoảng một trượng nhỏ bé như hạt bụi. Mọi người nhìn thấy bàn tay khổng lồ chụp xuống, dao Cấp Hồn đã biến mất dưới bàn tay khổng lồ ấy, chìm trong khói đen mịt mù.