Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thiên phong thần sau một trận chiến, được giới võ thuật Hoa Hạ lan truyền mạnh mẽ. Trong lúc đó, một chuyện khác chấn động giới võ thuật Hoa Hạ cũng đồng thời xảy ra.

Không ai ngờ tại thời điểm quan trọng này, Thiên Cơ Lâu đã biến mất hai mươi lăm năm, gần như bị người đời quên lãng lại mở ra lần nữa.

Ở Lư Sơn tỉnh Xuyên, trong một hang động tự nhiên.

Một người trung niên áo trắng ngồi khoanh chân trên tảng đá lớn thiên nhiên, hai mắt nhắm hờ, quanh người có một vòng tròn gợn sóng rất nhỏ lượn lờ. Trước mặt ông ta còn có ba thanh đao gỗ nhỏ được điêu khắc tinh tế.

Giữa hai bàn tay ông ta có một ít sương mù bốc lên. Chốc lát sau, ông ta đưa tay phải ra làm động tác kéo, đao gỗ nhỏ trước mặt dường như chịu sự điều khiển nào đó, bay lên khỏi mặt đất.

“Vù!”.

Tay phải ông ta chuyển động nhẹ nhàng, trong không khí vang lên tiếng rung mãnh liệt, ba thanh đao nhỏ phóng thẳng về phía trước giống như mũi tên đã rời cung.

Ba thanh đao nhỏ xuyên thẳng vào trong tảng đá cứng rắn cứ như cắt đậu hũ, khiến tảng đá nát vụn, nhưng ba thanh phi đao lại không rơi xuống đất, mà ngược lại dừng giữa không trung.

Người đàn ông trung niên áo trắng khẽ kéo tay phải, ba thanh phi đao lập tức bay ngược trở về, được người đàn ông nắm trong tay.

Đúng lúc đó, một cô gái mặc sườn xám màu xanh biếc xuất hiện ở ngoài cửa hang, vừa khéo nhìn thấy cảnh ấy, lập tức tỏ ra vui mừng.

“Bố, chúc mừng bố, cuối cùng bố cũng đã đạt đến cảnh giới “dùng khí điều khiển vật” như con rồi!”.

Người con gái mặc sườn xám trông khoảng mười bảy, mười tám tuổi, mắt phượng môi đỏ, ngũ quan giống như được ông trời gọt giũa, dịu dàng xinh đẹp, mỗi một góc đều để lộ khí chất thanh nhã của người con gái cổ điển. Cô ta ôm theo một chiếc hộp, nhanh chóng đến bên cạnh người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên áo trắng chậm rãi mở mắt ra, nhìn ba thanh phi đao trong tay, ánh mắt nghiêm nghị.

“Bố đã luyện được cảnh giới cao nhất “dùng khí điều khiển vật” trong ám khí Đường Môn, nhưng vậy thì đã sao?”.

Người đàn ông trung niên áo trắng này chính là môn chủ của Đường Môn, Đường Thiên Phong.

Còn người con gái mặc sườn xám chính là con cưng của Đường Môn danh tiếng lẫy lừng, một trong chín thiên tài đỉnh cao của Hoa Hạ - Đường Vũ Vy.

Đường Vũ Vy thấy Đường Thiên Phong im lặng, hiếu kì hỏi: “Bố, sao nhìn bố có vẻ không vui vậy?”.

Đường Thiên Phong nặng nề thở dài, ngữ khí nghe có phần chán nản.

“Hai năm trước, bố bế quan ở hang động thiên nhiên này là để luyện thành cảnh giới cao nhất của ám khí Đường Môn. Hai tháng trước, bác cả của con bị giết chết, bố đã tăng nhanh tốc độ, muốn luyện thành “dùng khí điều khiển vật” rồi tìm Diệp Lăng Thiên báo thù”.

“Giờ phút này, tuy bố đã luyện thành, nhưng lại không còn ý nghĩa gì nữa”.

Đường Vũ Vy trở nên nghiêm túc, vẻ mặt cũng nặng nề, đương nhiên cô ta hiểu ý của Đường Thiên Phong.

Đường Thiên Phong vốn tưởng mình luyện thành “dùng khí điều khiển vật” là có thể tìm Diệp Lăng Thiên báo thù, lấy lại tôn nghiêm cho Đường Môn. Nhưng ngày hôm qua, tin tức Diệp Lăng Thiên một mình giết chết Tiêu Ngọc Hoàng và Watanabe Heizou trên đỉnh núi Phi Vũ đã truyền khắp giới võ thuật Hoa Hạ, đồng nghĩa xóa tan ý nghĩ trả thù của Đường Thiên Phong.

Tiêu Ngọc Hoàng và Watanabe Heizou đều là cao thủ mạnh nhất đương thời, đứng đầu trong các chí tôn võ thuật. Mặc dù Đường Thiên Phong đã luyện thành “dùng khí điều khiển vật”, nhưng muốn thắng được một trong số họ cũng khó khăn.

Một mình Diệp Lăng Thiên lại có thể giết hai người họ, Đường Thiên Phong muốn trả thù đúng là khó như lên trời.

Đường Vũ Vy nhìn tâm trạng bố mình xuống dốc, miễn cưỡng cười gượng, an ủi: “Bố, bố cũng không cần gấp gáp lúc này. Bây giờ Diệp Lăng Thiên quá mạnh, đương nhiên Đường Môn chúng ta không làm gì được, nhưng tương lai tu vi của bố chưa chắc không thể vượt qua anh ta, đến lúc đó mới là thời cơ tốt để bố ra tay trả thù”.

Đường Thiên Phong cười gượng, với thiên phú của Diệp Thiên, thời gian càng dài, sự chênh lệch giữa ông ta và Diệp Thiên chỉ càng lớn, cả đời này e rằng cũng không có hi vọng trả thù. Lúc này ông ta đứng lên, chú ý đến chiếc hộp trong tay Đường Vũ Vy, quái lạ hỏi: “Vũ Vy, đó là gì vậy?”.

“Dạ, đây là của Thiên Cơ Lâu gửi đến”.

Đường Vũ Vy vừa nói vừa mở chiếc hộp ra, bên trong là một cuốn sách nhỏ dát vàng.

“Thiên Cơ Lâu?”.

Đường Thiên Phong nhíu mày, ngày hôm qua ông ta đã nhận được tin tức Thiên Cơ Lâu đã trở lại.

“Bố, nghe nói Thiên Cơ Lâu này hình như là một tổ chức vô cùng lâu đời, rốt cuộc họ làm gì vậy ạ?”.

Đường Vũ Vy tò mò hỏi.

Đường Thiên Phong nhìn chằm chằm quyển sách hồi lâu, sau đó mới trả lời: “Thiên Cơ Lâu đúng là một tổ chức lâu đời của Hoa Hạ chúng ta, chuyên đi khắp giới võ thuật, thông thạo mọi chuyện lớn nhỏ trong giới võ thuật. Tin tức nhanh nhạy, tài nguyên phong phú, hiểu rõ về nhiều nhân vật cao thủ của giới võ thuật như lòng bàn tay”.

“Không ai biết Thiên Cơ Lâu ở nơi nào, cũng không ai rõ Thiên Cơ Lâu có bao nhiêu người, nhưng họ lại có uy tín mà cả giới võ thuật Hoa Hạ chúng ta đều công nhận. Ngay cả cao thủ cấp bậc chí tôn võ thuật trong giới võ thuật Hoa Hạ cũng do họ xếp hạng”.

Đường Vũ Vy kích động, xếp hạng cao thủ chí tôn võ thuật của Hoa Hạ, ngầu biết bao, khí phách nhường nào. Cô ta không ngờ Thiên Cơ Lâu đột nhiên xuất hiện này lại có năng lực và lai lịch lớn như vậy.

Cô ta nhìn chăm chú quyển sách dát vàng, nó được Thiên Cơ Lâu gửi tới, lẽ nào quyển sách này là bảng xếp hạng cao thủ chí tôn võ thuật của giới võ thuật Hoa Hạ hiện nay?

“Thiên Cơ Lâu luôn rất bí ẩn, hai mươi lăm năm trước nó biến mất không rõ rung tích, mãi không xuất hiện, không ngờ trận chiến giữa Diệp Lăng Thiên và Tiêu Ngọc Hoàng lại khiến Thiên Cơ Lâu mở ra lần nữa”.

Đường Thiên Phong tràn đầy cảm khái, lấy quyển sách đó ra, tay hơi run run, giống như quyển sách này nặng tới nghìn cân vậy.

Đường Vũ Vy nín thở nghiêng đầu sang, cũng muốn xem nội dung trong quyển sách.

Đường Thiên Phong mở trang đầu tiên ra, dòng chữ rồng bay phượng múa đập vào mắt.

“Bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ!”.

Đường Vũ Vy lập tức hô lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK