Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ thâm sâu khó lường như vậy mà hôm nay lại bị một thanh niên mới hai mươi tuổi vạch trần, hơn nữa còn hóa giải cả đòn tấn công của họ. Điều này là không thể?





Dường như trong nháy mắt, hai người bỗng có ý muốn rút lui. Đối với những lão quái vật đã sống hàng trăm năm như bọn họ mà nói thì họ có thể dễ dàng đánh giá được sự chênh lệch giữa hai bên.






Một câu nói của Diệp Thiên đã khiến họ bị vạch trần. Thế nhưng họ lại chẳng biết gì về Diệp Thiên, rõ ràng là người thanh niên trước mặt là một yêu nghiệt thâm sâu khó lường.





“Đi thôi!”





Hai người là anh em sinh đôi, tâm ý tương thông, chỉ cần nhìn nhau là đã biết được suy nghĩ của đối phương. Chân lực được rót xuống hai chân, bọn họ định rời đi nhưng chưa kịp làm gì thì một luồng áp lực cực lớn đã ập xuống.







Trọng lực mà họ phải chịu đựng trong nháy mắt tăng lên chục lần. Không gian xung quanh đột nhiên thu nhỏ và nhốt bọn họ vào trong khiến họ không thể nào nhúc nhích được.





“Đây là sức mạnh của linh hồn sao? Không thể nào?”





Hai người họ bất động, đành phải đứng im tại chỗ, đôi mắt ánh lên vẻ sợ hãi.





Chỉ riêng lực linh hồn mà đã có thể khóa chặt cả không gian, khiến cho hai người không thể cử động. Sức mạnh này thật sự quá khủng khiếp. Khắp cả tiểu thế giới, những người mà họ có thể nghĩ tới có lẽ chỉ có thể là người của một trong sáu tông môn, và cũng chỉ có người luyện thần của Thần Ý Môn mới có thể làm được. Người thanh niên trước mặt chỉ mới tầm hai mươi tuổi thì lấy đâu ra tu vi như vậy chứ?





Sự nghi ngờ trỗi dậy trong họ. Diệp Thiên chẳng buồn quan tâm, chỉ thản nhiên nói: “Đừng nghĩ tới việc bỏ chạy vì tôi muốn giết các người thì dễ như trở bàn tay thôi!”





“Tôi nói lại một lần nữa, truyền tin tới giáo chủ của các người, nói đến gặp tôi!”





“Đây là cơ hội duy nhất để các người sống sót đấy!”





Đối với Hắc Ma Giáo, Diệp Thiên không hiểu nhiều, nhưng trên đường tới đây, những hành động của Hắc Ma Giáo cùng với hành vi tàn sát của họ thì đã khiến cậu hiểu rõ về phong cách của Hắc Ma Giáo rồi.





Nếu là trước đây, cậu sẽ không quan tâm tới ân oán giữa thực lực với thực lực. Thế nhưng La Thanh Chỉ đã từng cứu cậu, có ơn với cậu. Nếu như để Hắc Ma Giáo tiếp tục tồn tại thì chắc chắn bọn họ sẽ tìm cách diệt trừ cái gai trong mắt là nhà họ La.





Thứ mà cậu muốn là chấn nhiếp hoàn toàn Hắc Ma Giáo, để sau này bọn họ không dám coi nhà họ La là kẻ địch nữa.





Khi cậu vừa dứt lời thì Hắc Bạch Song Sát chỉ cảm thấy áp lực được giảm bớt, cơ thể cũng có thể cử động lại bình thường.





Thế nhưng cả hai không dám nhúc nhích. Vừa rồi bọn họ bị Diệp Thiên khống chế nên đã hiểu rõ, nếu như muốn bỏ chạy trước mặt Diệp Thiên thì đúng là nằm mơ.





Hắc Sát khựng người rồi lập tức lấy ra một miếng ngọc phù truyền tin và bóp nát.





Khi người này bóp nát ngọc phù thì âm thanh mà chân lực chứa đựng cũng bắt đầu được truyền vào trong miếng ngọc phù và truyền vào không gian.





Chưa tới mười giây thì một luồng khí màu đen ở bên ngoài phong thiên trận đồ bắt đầu chuyển động. Luồng khí nồng đậm tản ra bốn phía và có chín bóng hình xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK