Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh




Hoạt động hữu nghị này thực ra hoạt động phối đôi của những ông lớn của các tổ chức, do các nam thanh nữ tú của mười trường đại học hàng đầu Kim Lăng tham gia. Ngoài ra còn cả những người độc thân của các tổ chức này nữa. Để tăng thêm bầu không khí, những tổ chức này cũng đặc biệt phê chuẩn cho những thanh niên bên ngoài trường được đăng ký tham gia.





Cậu lắc đầu, thật không ngờ trong trường vẫn còn tổ chức những hoạt động vô vị như vậy.






Tiếu Văn Nguyệt biết Diệp Thiên không có hứng thú với những hoạt động như vậy nên vội vàng bồi thêm một câu: “Hoạt động này, Cố Giai Lệ nhận được lời mời đặc biệt từ các nhà chức trách muốn cô ấy làm người chủ trì. Giờ cô ấy đang chủ trì ở đó đấy, chúng ta mau tới đó đi!”





Cô ta cẩn thận nhìn Diệp Thiên để xem sắc mặt cậu thế nào.





“Đã tới tận đây rồi thì đi xem đi!”





Diệp Thiên gật đầu và đồng ý đầy dứt khoát.





Từ cổng của học viện Nghệ Thuật tới nơi tổ chức hoạt động tầm một kilomet. Diệp Thiên và Tiếu Văn Nguyệt đi tới nơi thì chỉ thấy đầu người nhấp nhô. Đâu đâu cũng là những cô gái chàng trai mặc lễ phục. Ai cũng ăn vận vô cùng lộng lẫy trông đẹp vô cùng.







Kim Lăng rất nhiều người đẹp. Lúc này tại nơi tổ chức hoạt động, Diệp Thiên liếc mắt nhìn thì cũng tìm được vô số những mỹ nữ, chỉ có điều là kém hơn Tiếu Văn Nguyệt một chút mà thôi. Còn nam sinh thì ai cũng đều như gà chọi, rõ ràng là họ vô cùng hào hứng. Ai cũng bạo dạn đi tìm đối tượng mà mình thích để trao đổi phương thức liên lạc. Không khí vô cùng náo nhiệt.





Còn Cố Giai Lệ lúc này đang đứng trên sân khấu hội trường, dặn dò nhân viên điều gì đó giống như là đang bàn bạc những hoạt động tiếp theo sẽ diễn ra. Bên dưới có không ít thanh niên thầm để ý cô gái với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.





Diệp Thiên đút một tay vào túi áo, đứng bên cạnh rõ ràng là không muốn tham gia vào không gian này.





Tiếu Văn Nguyệt nhìn bộ dạng không liên quan tới mình của Diệp Thiên thì bỗng nảy ra một suy nghĩ. Cô gái không khỏi nhếch miệng cười.





“Anh ở đây đợi tôi một lát!”





Cô ta nói xong thì nhanh chóng chạy lên sân khấu, nói nhỏ vào tai Cố Giai Lệ. Cố Giai Lệ nghe xong, cười vui vẻ và nhìn về phía Diệp Thiên khiến cho cậu cảm thấy nghi ngờ.





Khi Tiếu Văn Nguyệt quay trở lại thì trong tay cô ta có thêm một món đồ, cô bèn dán lên ngực của cậu.





“Đây là?”





Diệp Thiên nhìn thấy dãy số trên ngực mình thì khẽ chau mày.





Tiếu Văn Nguyệt cười tinh nghịch: “Đây là mã số mà tôi Cố Giai Lệ lấy thay cho anh, giờ thì coi như anh tham gia hoạt động rồi nhé!”





“Một buổi gặp mặt quy mô lớn thế này tôi và Cố Giai Lệ đều muốn xem xem lát nữa có bao nhiêu cô gái tới tìm anh trao đổi cách liên hệ!”





Diệp Thiên nghe thấy vậy không khỏi bật cười: “Tôi nói này hai cô thật vô vị, tôi cần cái này làm gì!”





Cậu vừa nói vừa định xé miếng mã số xuống thì đúng lúc này phía sau bỗng có tiếng động.





Nhưng thanh niên trước đó còn đi dạo qua lại thì lúc này không hẹn đều giống nhau nhìn về phía sau lưng Diệp Thiên mang theo vẻ kính sợ và ngưỡng mộ.





Diệp Thiên đang định quay đầu lại nhìn xem chuyện gì đang xảy ra thì cô gái mặc váy tím trước đó không biết từ đâu đã xuất hiện bên cạnh với vẻ mặt ghét bỏ: “Anh vẫn còn đứng đây làm gì vậy?”





“Cô chủ của nhà họ Lâm – một trong ngũ đại gia tộc đã tới, còn không mau nhường đường?





Không thấy những người khác đều nhường rồi à?





“Nhà họ Lâm của Kim Lăng?”





Diệp Thiên không so đo với Nhân Nhân nhưng lại cảm thấy cách gọi này vô cùng quen thuộc.








20220402041409-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK