Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh



“Đúng vậy, tới rồi!”





Diệp Thiên cười thản nhiên, đôi mắt đen sâu thẳm của cậu nhìn cô ta.





“Hơn một ngày qua tôi cảm thấy rất thoải mái, có lẽ là vì có cô, cảm ơn cô nhé!”





“Thời gian ước định tới rồi. Từ giây phút này chúng ta quay lại là bạn nhé!”





Cậu nhìn về phía tòa nhà đối diện hồ nước gần đó và chỉ tay.





“Chẳng phải cô nói là từng sùng bái siêu nhân màu xanh sao!”





“Giờ thì cô có thể tới tòa nhà đó, lên đỉnh tòa nhà và chứng kiến toàn bộ mọi chuyện tiếp theo xảy ra nhé!”





“Cuộc chiến này coi như tôi giới thiệu lại mọi thứ với cô từ đầu!”





“Tôi lên trước nhé!”





Diệp Thiên nói xong thì mặc kệ Lâm Hiểu Nguyễn và đi về phía khu vực bị phong tỏa.





Những kẻ mặc áo đen nhìn thấy có người tiếp cận, định ngăn lại thì kẻ đang kiểm soát tình hình bỗng lên tiếng tuyên bố.





“Xin mời Diệp đế vương!”





Lúc này những người khác mới phản ứng lại. Nhân vật tầm cỡ sắp có mặt, không phải được gọi là Diệp đế vương sao?”





Trong nháy mắt đám đông nhường đường cho Diệp Thiên.





Diệp Thiên không hề thi triển bất cứ chân nguyên gì, chỉ bước lên cầu thang đi lên trên và tham quan tòa tháp tuyệt vời của thế giới.





Lâm Hiểu Nguyễn nhìn Diệp Thiên bước lên mà đứng ngây ra một hồi lâu. Lúc này cô ta mới bừng tỉnh và chạy về phía tòa lầu mà khi nãy Diệp Thiên chỉ.





Khó khăn lắm cô ta mới lên được tới đỉnh tòa nhà. Vốn tưởng ở đây không có ai, nào ngờ, ở sân thượng đã sớm có mấy chục người đứng đó.





Có những người có khí chất phi thường, Đông Tây gì cũng có cả. Có áp lực vô hình nào đó đang hiện ra ở đây, rõ ràng họ đều không phải là người bình thường.





Không chỉ có vậy, cô ta nhìn xung quanh thì cũng đều phát hiện ra trên đỉnh của mỗi tòa lầu cũng đang có vô số người tập trung, bọn họ đều đồng loạt nhìn về tòa tháp Eiffel với vẻ hào hứng nhưng đang chờ đợi điều gì đó.





“Những người này đều tới xem trận chiến sao?”





Cô bỗng cảm thấy dậy sóng. Tới lúc này cô ta mới phát hiện ra mình còn đánh giá thấp sức ảnh hưởng của Diệp Thiên và mười sáu vị thẩm phán vương của viện trọng tài.





“Lâm, cậu cũng ở đây à?”





Khi cô ta đang cảm thấy kinh ngạc thì một bàn tay ngọc ngà đột nhiên kéo lấy cô ta. Đó chính là Catherine. Hóa ra Catherine đã sớm tới đây để xem trận chiến rồi.





“Catherine cậu cũng tới à!”





Lâm Hiểu Nguyễn cười với Catherine, hai cô gái cùng nhìn về tòa tháp, đó là trọng tâm mà tất cả mọi người đều hướng về.





Đúng lúc này, một luồng điện phóng ra.








20220321133645-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK