Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương thức chiến đấu của sức mạnh tinh thần vốn chỉ có một sống một chết, không phân thắng bại, vừa rồi ông ta đã thi triển toàn bộ sức mạnh tinh thần của mình lên tấm khiên vuông màu đen chỉ để đỡ đòn tấn công của Diệp Thiên, nhưng lại bị sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên phá hủy, cho nên mới làm bị thương nguồn gốc của tinh thần.





Dẫn đến vết thương nặng hơn gấp mười lần vết thương ở da thịt hay ở lục phủ ngũ tạng.






Ông ta xua tay với Cao Hách, nhìn Diệp Thiên với vẻ bất đắc dĩ, ánh mắt không còn bình tĩnh như trước đó nữa, mà tỏ ra cực kỳ nghiêm trọng, giống như đang nhìn một hỗn thế ma vương không thể nào ngăn cản nổi.





"Vừa rồi nếu không phải do thấy ông muốn liều mạng để bảo vệ bọn họ, nên tôi mới kịp thời nương tay, nếu không thì nhát kiếm vừa rồi đã phá vỡ hoàn toàn sức mạnh tinh thần của ông rồi!"





Diệp Thiên không thèm quan tâm những kẻ khác, chỉ nhìn người đàn ông trung niên, sau đó lạnh giọng nói.







"Khụ!"





Người đàn ông trung niên liền ho khan, lần đầu tiên lên tiếng là giọng nói khàn khàn khó chịu, vô cùng trầm thấp: "Cậu rốt cuộc là ai, người có sức mạnh tinh thần lớn như vậy, theo như tôi biết, trong tiểu thế giới này chỉ có tu sĩ luyện thần của Thần Ý Môn tôi mà thôi, còn sức mạnh như cậu cũng chỉ nằm trong top mười, nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy ai như cậu cả!”





"Xem ra là do Thần Ý Môn tôi đã đánh giá thấp các tu sĩ khác ở tiểu thế giới rồi!"





Các đệ tử của Thần Ý Môn đang có mặt hôm nay đều im lặng, nhìn về phía Diệp Thiên mà không hề có chút khinh thường hay giễu cợt nào, ngược lại còn cảm thấy sợ hãi.





Diệp Thiên có thể đánh trọng thương người đàn ông trung niên chỉ trong một chiêu, vậy thì giết bọn họ cũng dễ như trở bàn tay mà thôi.





"Tôi không có mấy danh tiếng trong tiểu thế giới, ông cũng không cần biết tôi là ai!"





Diệp Thiên chắp tay sau lưng, giọng điệu tỏ ra khinh thường: "Ông chỉ cần biết thiếu môn chủ của Thần Ý Môn ông ngay cả tư cách làm đối thủ của tôi cũng không có là được!”





Diệp Thiên nói xong liền đưa mắt liếc sang Cao Hách.





"Nếu đã có người liều mạng cứu anh thì coi như tôi cũng có vài phần kính phục, hôm nay tôi có thể cho anh thêm một cơ hội nữa!"





"Anh muốn chủ động từ bỏ Yến Khinh Vũ, hay muốn tôi bóp chết anh tại Tam Nhất Môn này?"





Lời của Diệp Thiên vô cùng dõng dạc, cậu biết rất rõ, trong tiểu thế giới này, chỉ có nắm đấm mới là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề.





Muốn Thần Ý Môn rút lui thì chỉ có thể đập tan sự kiêu ngạo của Cao Hách mà thôi.





Cao Hách ngây ra tại chỗ, hai tay siết chặt lấy đốt ngón tay, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, nhưng hắn không hề cảm thấy đau đớn, chỉ cảm thấy sự nhục nhã không gì sánh được ập tới như thuỷ triều.





Từ khi sinh ra, chưa từng có người trẻ tuổi nào có thể khiến Cao Hách cảm thấy bản thân thất bại như vậy, cho dù có là đệ nhất thiên tài như thiếu điện chủ của Vân Thiên Điện thì hắn vẫn cảm thấy có tự tin để so tài, nhưng bây giờ khi đối mặt với Diệp Thiên, hắn hoàn toàn không dám.





Hắn biết mình căn bản không phải là đối thủ của Diệp Thiên.





Nhưng lúc này Diệp Thiên lại đang ép hắn, nếu hắn đồng ý trước mặt mọi người, tức là hắn sợ Diệp Thiên, coi như thể diện của Thần Ý Môn sẽ mất sạch.





Nhưng nếu không đồng ý, thì với tính cách "điếc không sợ súng" của Diệp Thiên, e rằng Cao Hách sẽ không thể bình an rời khỏi Tam Nhất Môn được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK