Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.




Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.




Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.




Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.




Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.




Thanh niên đứng chắp tay, vẻ mặt trầm tĩnh, lặng lẽ đứng giữa hư không, nhìn xuống mọi thứ nơi đây.





Cậu cứ như một người ngoài cuộc, đứng ở góc độ Thượng Đế, giống như mọi thứ nơi đây chỉ đáng để cậu liếc mắt nhìn qua mà thôi.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao khác cũng đã nhìn thấy thanh niên đó, ánh mắt đều thay đổi.





Nhập thần đỉnh cao đối với sao Ly cao thủ như mây mà nói không tính là gì, nhưng tính đâu ra đấy cũng có thể xem là thuộc chiến đội thứ nhất. Dù sao những người mạnh hơn bọn họ đều là chủ của môn phái, hoặc là trưởng lão và người bảo hộ một tông môn đỉnh cao. Trừ những người đó, bọn họ chính là chiến đội thứ nhất.





Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.





Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.





Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.





Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.





Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại. Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường. Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.





“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.





Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút. Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.





Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.





“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.





Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.





Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.


Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất. Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.





“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.





Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK