Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bước đi ổn định vững vàng, dáng người cao mảnh khảnh, cùng giọng nói truyền cảm đặc trưng, khiến Ngụy Tử Phó và Nhậm Uyển Doanh đều quay đầu lại nhìn một cách khó mà tin được, chỉ thấy Diệp Thiên, đang từng bước đi về phía bọn họ, vẫn còn sống sờ sờ đứng trước mặt bọn họ.





“Đã lâu không gặp!”






vietwriter.vn



Trên mặt Diệp Thiên mang theo nụ cười ấm áp, gật đầu chào hai người bọn họ, những người còn lại trong tòa nhà văn phòng nhìn cảnh này với vẻ mặt khó hiểu, bọn họ không rõ người thanh niên mặc quần áo bình thường này là ai, vậy mà lại khiến phó tổng chi nhánh Cảng Đảo Tập đoàn Lăng Thiên cùng với cậu cả của đệ nhất hào môn Ngụy gia Cảng Đảo của bọn họ phải ngây người ra ngay tại chỗ.





Sau một khoảng thời gian ngắn thất thần, Ngụy Tử Phó và Nhậm Uyển Doanh cuối cùng cũng phản ứng lại, Ngụy Tử Phó, người những năm gần đây vẫn luôn hành sự bình tĩnh dị thường, là người kêu lên đầu tiên: “Anh Thiên?”





Nhậm Uyển Doanh ở bên cạnh càng không quan tâm đến hình tượng nữ thần, gần như bay về phía người thanh niên không nên xuất hiện ở đây, lao nhanh vào trong vòng tay của người thanh niên đó.





Diệp Thiên không hề tránh Nhậm Uyển Doanh, ngược lại mở rộng vòng tay, nhẹ nhàng đỡ lấy cô ta, trên mặt hiện lên một tia ngượng ngùng.



vietwriter.vn






“Khoảng thời gian này làm khó cô rồi!”





Cậu biết rất rõ, một người con gái bình thường chỉ có chút năng lực kinh doanh, khi đối mặt với một tập đoàn khổng lồ như Tập đoàn Long Chúng, sẽ phải chịu áp lực lớn đến nhường nào.





Nhưng Nhậm Uyển Doanh vẫn kiên trì cho đến bây giờ, liều đến giây phút cuối cùng, tất cả đều là bởi vì mối quan hệ giữa Tập đoàn Lăng Thiên và cậu.





Người con gái này vẫn bướng bỉnh và kiên cường như khi cô ta theo đuổi cậu ở Đại học Tử Kinh Hoa.





“Thực sự là anh sao?”





Cảm nhận được sự ấm áp từ trong vòng tay của Diệp Thiên, Nhậm Uyển Doanh lúc này mới dám khẳng định mọi thứ ở trước mắt cô ta không phải là ảo giác.





Người đàn ông đó, thực sự đang đứng ở trước mặt mình.





“Là tôi!”





Diệp Thiên vỗ vai cô ta, sau đó vẫy tay với Ngụy Tử Phó.





“Đi thôi, chúng ta lên văn phòng trên tầng cao nhất để ôn lại chuyện cũ!”





Ngụy Tử Phó gật đầu, đi theo sau Diệp Thiên và Nhậm Uyển Doanh, nhìn ba người bước vào trong thang máy, tất cả nhân viên cấp cao trong tòa nhà văn phòng đều sững sờ.





“Văn phòng trên tầng cao nhất?”





Bọn họ biết rất rõ, văn phòng trên tầng cao nhất được đặc biệt xây dựng dành cho vị chủ tịch bí ẩn kia của Tập đoàn Lăng Thiên, ngày thường ngoại trừ sếp tổng của Chi nhánh Cảng Đảo Tập đoàn Lăng Thiên có thẩm quyền đưa người đến để dọn dẹp ra, thì vốn không có ai ở có thể đặt chân vào trong đó.





Mà lúc này, một người thanh niên thần bí đột nhiên xuất hiện, lại muốn dẫn Phó tổng Nhậm và cậu Ngụy lên văn phòng trên tầng cao nhất, chẳng lẽ, người thanh niên này chính là chủ tịch của Tập đoàn Lăng Thiên?





Không ít người âm thầm suy tư, nhưng rất nhanh liền định thần lại, ngay lập tức dập tắt phỏng đoán của mình.





Chủ tịch của Tập đoàn Lăng Thiên đã qua đời cách đây hai tháng, nếu không thì Tập đoàn Long Chúng sao dám ra tay với Tập đoàn Lăng Thiên chứ?





Không ít người lắc đầu, lại ngồi lại xuống chỗ ngồi, tâm tình nặng nề như cũ không hề thay đổi.



Không ít người đã từng nhìn thấy Diệp Thiên ở trên các chương trình truyền hình, tuy rằng không quá ấn tượng với ngoại hình của Diệp Thiên, nhưng bọn họ đều biết rõ, tóc của Diệp Thiên là màu đen, trong khi tóc của thanh niên vừa rồi là màu bạc, sao có thể là vị chủ tịch tài năng vượt bậc hơn người, một mình áp đảo thế giới kia chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK