Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi xin chân thành đại diện cho tất cả các thành viên của viện trọng tài mời cậu gia nhập viện trọng tài, trở thành một trọng tài viên mới!"

Evelyn nở nụ cười quyến rũ, bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng vuốt ve gò má Diệp Thiên, một vệt trắng nõn nà trên cổ áo thoắt ẩn thoắt hiện.

"Viện trọng tài?"

Diệp Thiên nghiêng đầu hờ hững, cảm thấy hơi kinh ngạc. Tuy rằng cậu đã đi khắp Bắc Nam, biết không ít bí mật trên thế giới, cũng đọc nhiều sách cổ, nhưng viện trọng tài thì cậu quả thực lần đầu tiên nghe nói tới.

"Không sai!"

Evelyn nhẹ nhàng lắc lư, uốn éo, để lộ ra cơ thể mê người đến cực điểm.

Mặc dù Diệp Thiên rất mạnh mẽ, nhưng dù sao cậu cũng chỉ là một thanh niên sung sức, bà ta cảm thấy sự quyến rũ của mình ít nhất cũng có phần hấp dẫn đối với Diệp Thiên.

Trong khi dụ dỗ Diệp Thiên, bà ta giải thích: "Cái gọi là viện trọng tài là tổ chức tư pháp trên thế giới này, hoạt động trong thế giới ngầm. Chúng tôi có thể xử lý bất cứ ai và quản bất cứ chuyện gì!"

"Tham gia viện trọng tài cậu sẽ có được vô số cộng sự đắc lực, có quyền tối cao cùng sự giàu có, cũng như nắm giữ quyền sinh sát của mọi sinh linh trên thế giới này. Cho dù là nguyên thủ của một quốc gia, cậu cũng có thể tùy ý động đến!”

"Và cái mà cậu cần phải bỏ ra đó là khi viện trọng tài hạ lệnh, cậu chỉ việc làm tốt theo lệnh là được. Thường ngày, bất kể cậu hành động như thế nào đều không có bất kỳ ai can dự ngăn cản. Có thể nói là chỉ có trăm lợi chứ không hề có hại!”

"Cơ hội này là điều mà người khác đến nghĩ còn không dám nghĩ tới. Kiếm sĩ Đảo Quốc Watanabe Heizou, người đã bị cậu giết chết trước đó chính là một trong những trọng tài viên của viện trọng tài chúng tôi!"

Evelyn vừa giới thiệu vừa quan sát biểu hiện của Diệp Thiên, nhưng bà ta nhận thấy Diệp Thiên không hề có phản ứng gì.

Bà ta hơi ngạc nhiên rằng dáng vẻ chẳng hề lay động này của Diệp Thiên thực sự rất hiếm thấy.

Thấy Diệp Thiên không chút động lòng, bà ta liền cười quyến rũ và nói tiếp: "Đương nhiên, khi đạt tới cảnh giới Đế Vương Bất Bại như cậu hiện giờ thì sẽ không quan tâm đến tiền bạc quyền lực nữa!”

"Nhưng tôi tin rằng chắc chắn cậu sẽ có hứng thú với sức mạnh phải không?”

"Lúc đầu, Watanabe Heizou đã bị Diệp Vân Long đánh bại ở Hoa Hạ, ông ta trở về Đảo Quốc khổ luyện. Cũng chính vì gia nhập viện trọng tài của chúng tôi nên ông ta mới đạt được cảnh giới như vậy trong hơn mười năm, từ cấp trung chí tôn võ học nâng thẳng lên cấp độ siêu phàm bán bộ!”

"Còn bây giờ cậu đã có thể giết chết được siêu phàm bán bộ, thiết nghĩ cậu đã có được sức mạnh của một siêu phàm thực thụ. Tôi có thể đảm bảo với cậu, một khi cậu gia nhập viện trọng tài, cậu sẽ có được sức mạnh còn to lớn hơn hiện tại, đạt đến ngưỡng siêu phàm, thậm chí vượt qua cả ngưỡng siêu phàm cũng là chuyện dễ như trở bàn tay!”

"Chỉ cần cậu gật đầu, cậu lập tức sẽ là một thành viên của viện trọng tài chúng tôi!"

Evelyn giới thiệu xong liền ném một vật cho Diệp Thiên, Diệp Thiên đưa tay ra chộp lấy. Đó là một cái đầu lâu đen ngòm, là biểu trưng huy hiệu của các thành viên trong viện trọng tài.

"Khiến tôi đạt ngưỡng siêu phàm? Thậm chí là vượt qua cả siêu phàm?”

Vẻ mặt của Diệp Thiên cuối cùng cũng thay đổi.

"Nghe có vẻ như gia nhập viện trọng tài trách nhiệm thì ít mà lợi lộc thì nhiều không kể xiết nhỉ?”

"Quả thực là như vậy!"

Evelyn dang hai tay: "Ông Fast và tôi đều là thành viên của viện trọng tài, là những người có tiếng nói nhất đối với những lợi ích thu được sau khi gia nhập viện trọng tài!"

"Nhưng như thực lực của chúng tôi trong viện trọng tài chẳng qua cũng chỉ là sức chiến đấu cấp thấp mà thôi. Các vị cao thủ thực thụ trong viện trọng tài không biết bao nhiêu mà kể. Cậu muốn đạt được sức mạnh siêu phàm chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Có rất nhiều cao thủ có thể chỉ điểm cho cậu, giúp cậu tiến lên một cấp độ cao hơn!”

"Ồ? Các người đều chỉ là sức chiến đấu cấp thấp?"

Ánh mắt Diệp Thiên nhảy dựng, trong lòng càng thêm kinh ngạc.

Dù là Evelyn hay Fast mang trên người thanh Huyết Đao thì thực lực của cả hai người họ đều không thua kém Tiêu Ngọc Hoàng và Watanabe Heizou. Sức mạnh như vậy đủ để làm bá chủ một phương, thống trị một cõi, đứng vào hàng ngũ những cao thủ hàng đầu thế giới.

Nhưng Evelyn nói bọn họ chỉ có thể coi là sức chiến đấu cấp thấp trong viện trọng tài. Có thể thấy được sức mạnh và số lượng cao thủ trong viện trọng tài này đáng sợ như thế nào.

Cậu nhìn vào chiếc đầu lâu đen trên tay, dường như hơi lay động. Evelyn và Fast nhìn thấy như vậy, cả hai đều mừng thầm trong lòng.

Mục đích đến đây lần này của họ dường như rất đơn giản đã đạt được.

Diệp Thiên nhìn chằm chằm huy hiệu một hồi lâu, sau đó đột nhiên mở tay ném chiếc đầu lâu màu đen trở lại.

Evelyn vươn tay nhận lấy, hơi nhíu mày nói: "Không biết Đế Vương làm vậy là có ý gì?"

Diệp Thiên nhúc nhích cổ, giọng nói lãnh đạm: "Viện trọng tài, thật sự rất thú vị, nhưng đáng tiếc, tôi không có hứng thú!"

"Từng chút từng xíu sức mạnh của Diệp Lăng Thiên đều là do tôi khổ luyện sinh tử mới có được. Nếu tôi muốn có sức mạnh, tôi sẽ dựa vào chính bản thân mình để chiến đấu giành lấy nó, sẽ đạt đến cảnh giới cao hơn, đâu cần người khác phải cho tôi?"

"Hơn nữa, thế giới này rộng lớn như vậy, không có bất kỳ tổ chức hay thế lực nào đủ tư cách để tôi hạ mình gia nhập và làm theo chỉ thị của người khác!"

"Các người có thể đi được rồi!”

Diệp Thiên nói xong, vẫy vẫy tay định rời đi, nhưng sau lưng truyền đến giọng nói của Evelyn.

Lần này đó không còn là giọng nói nhẹ nhàng thì thầm nữa mà mang theo một vị uy nghiêm lạnh lùng.

"Đế Vương, cậu cứ như vậy cự tuyệt chúng tôi sao? Cậu không cân nhắc thêm sao?”

"Cậu phải biết rằng, trên đời này không ai có thể từ chối viện trọng tài!"

“Ồ?”, Diệp Thiên dừng lại, lạnh lùng nói: “Tại sao?”

"Hừ!"

Evelyn khẽ cười khẩy một cái, ngón tay ngà ngọc chỉ vào Diệp Thiên: "Vì hậu quả của việc từ chối viện trọng tài không ai có thể kham nổi, kể cả cậu!"

"Tôi biết hiện giờ cậu là cao thủ đứng đầu ở Hoa Hạ, có thể cùng lúc giết chết hai người cấp độ siêu phàm bán bộ. Nhưng cậu cần hiểu rõ, người giỏi còn có người giỏi hơn, vỏ quýt dày có móng tay nhọn!”

"Với thực lực của cậu hiện tại, so với viện trọng tài chẳng qua chỉ là con kiến. Nếu viện trọng tài muốn thì có thể phái một cường giả cảnh giới siêu phàm tới là có thể tiêu diệt cậu!”

"Cậu phải suy nghĩ thật kỹ. Nếu hôm nay cậu từ chối, sau này cậu sẽ không còn là đối tượng mà viện trọng tài chiêu mộ nữa, mà sẽ là kẻ thù của viện trọng tài!"

"Đối với kẻ thù, viện trọng tài luôn chỉ có một cách đối phó, đó chính là xóa sổ hoàn toàn!"

Mặc dù Evelyn vẫn nở nụ cười trên môi, nhưng nụ cười của bà ta giống như một con rắn độc, trong mắt ẩn chứa sát ý.

Ánh mắt Diệp Thiên khẽ nhúc nhích, cậu xoay người lại.

"Ý của bà là, tôi không có lựa chọn, bắt buộc phải đồng ý gia nhập viện trọng tài. Bằng không tôi sẽ bị các người liệt vào đối tượng bị truy giết?”

Evelyn cười đáp: "Đế Vương là một người thông minh hạng nhất trên thế giới mà. Nếu như đã biết hậu quả thì hà cớ gì còn hỏi lại?”

"Muốn trở thành kẻ thù hay bạn bè với chúng tôi, tất cả đều tùy thuộc vào một suy nghĩ của cậu!"

Bà ta không hề lo lắng rằng Diệp Thiên sẽ mở lời từ chối. Với sự lớn mạnh của viện trọng tài, trên đời này chỉ có vài lão quái vật sống qua hàng thế kỷ mới có năng lực chống lại. Mặc dù Diệp Thiên tuổi trẻ đã thành danh, nổi tiếng trong giới võ đạo Hoa Hạ, nhưng so với những người kia thì chỉ như đứa trẻ còn non nớt mà thôi, đâu có tư cách để từ chối viện trọng tài?”

Bà ta tưởng rằng Diệp Thiên sẽ cân nhắc một chút rồi đồng ý, nhưng Diệp Thiên lại khẽ giơ tay phải lên vẫy về phía bà ta và Fast.

"Viện trọng tài cũng oai phong gớm nhỉ!"

"Những gì Diệp Lăng Thiên tôi đã nói thì tuyệt đối không sửa lại. Tôi sẽ không gia nhập viện trọng tài!”

"Hơn nữa Diệp Lăng Thiên tôi cả đời hành sự, trước giờ chỉ có người ta cầu xin tôi, chứ chưa từng bị ai cưỡng chế. Muốn mang viện trọng tài ra để uy hiếp tôi, các người tìm nhầm người rồi!”

"Vốn dĩ tôi và các người cũng như viện trọng tài chẳng có liên quan gì nên tôi cũng chẳng định sẽ thế nào với các người hết!”

"Nhưng giọng điệu của bà khiến tôi rất không vui!"

"Bây giờ để tôi lĩnh giáo xem cái gọi là cao thủ của viện trọng tài rốt cuộc sức nặng đến đâu!”

Cậu vừa dứt lời thì đột nhiên tiến lên một bước, ở vùng đất hoang vu này, đất chợt bay lên hơn hai chục thước, tiếng nổ rền vang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK