Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trên người cậu có sự dao động cực mạnh của linh hồn Thi Chiến Thiên, tôi còn tưởng rằng cậu chính là Thi Chiến Thiên, chỉ là thay đổi hình dạng mà thôi!”





"Nhưng bây giờ xem ra tôi đã lầm, cậu không phải Thi Chiến Thiên!"






Trong giọng điệu của gã mang một chút cảm khái, lại tựa như thất vọng: “Không ngờ cuối cùng Thi Chiến Thiên lại lựa chọn đưa chút tàn dư cuối cùng của mình kết hợp thần thức với cậu, hi sinh mình để tác thành cho cậu, thật đúng là hết sức ngu xuẩn!”





"Xem ra, đối thủ cũ này của tôi sẽ không bao giờ trở lại nữa!"





Gã nói xong rồi cũng mặc kệ Diệp Thiên, xoay người rời đi.





Hành động của Thiên Luân khiến ánh mắt Diệp Thiên ngưng lại, trong lòng cảm thấy hơi khó hiểu.







Thiên Luân này đột nhiên xuất hiện, giờ lại đột nhiên xoay người rời đi, cậu cảm thấy khó có thể tưởng tượng nổi.





Cậu vốn nghĩ rằng Thiên Luân đến gặp mình là để giải quyết mối ân oán năm xưa với Tứ Tượng Thần Quân, nhưng kết quả lại bình tĩnh một cách kỳ lạ.





"Ông đến tìm tôi chỉ để nói điều vô nghĩa này thôi sao?"





Ánh mắt Diệp Thiên sắc bén: "Chi bằng đơn giản thế này thôi nhé, nói thẳng mục đích của ông ra đi!”





Bước chân của Thiên Luân dừng lại, nhưng gã không quay lại, mà chỉ nhẹ nhàng vẫy tay và giọng điệu rất bình tĩnh.





"Tôi vốn tưởng rằng cậu chính là Thi Chiến Thiên. Là đối thủ cũ của tôi, ông ta rất có thể sẽ can thiệp vào kế hoạch ngàn năm của tôi, vì vậy tôi muốn tìm ông ta và giết chết ông ta trước khi ông ta khôi phục lại sức mạnh!"





"Nhưng tôi đã sai, cậu không phải Thi Chiến Thiên, ông ta đã chết rồi!”





"Trên thế gian này, người duy nhất có thể ngăn trở tôi chính là Tứ Tượng Thần Quân, một khi ông ta đã ngã xuống thì cả thế giới rộng lớn này không còn ai có thể trở thành mối đe dọa với tôi nữa!”





"Còn cậu, cho dù có kết hợp với ý thức còn sót lại của ông ta, nhưng với thực lực của cậu, cậu còn không đủ tư cách để tôi ra tay!"





Trong giọng điệu của gã có sự tự tin mạnh mẽ, cứ như Diệp Thiên ở trong mắt gã chỉ là một con kiến có thể dễ dàng bóp chết, thậm chí còn không đủ tư cách để gã đánh giá cao!”





Vốn dĩ gã chỉ muốn tìm Thi Chiến Thiên, người mà có khả năng gây ra mối uy hiếp cho gã để giết chết, nhưng Diệp Thiên lại không phải Thi Chiến Thiên. Gã cho rằng Diệp Thiên không mang lại mối đe dọa nào cho kế hoạch của gã.





Nếu Diệp Thiên đã không thể gây ra sự cản trở nào cho gã thì hà cớ gì gã phải ra tay để tiêu diệt một con kiến ?





“Ồ?”, Diệp Thiên nghe xong lời này càng cảm thấy hứng thú, chủ nhân của Đại Thiên Cung cao ngạo hơn gấp trăm lần so với cậu tưởng tượng.





Đây cũng là lần đầu tiên cậu bị một người phớt lờ như vậy.





“Thật thú vị!”, cậu nhìn chằm chằm bóng lưng của Thiên Luân, năm ngón tay đã đan vào nhau, và tiếng xương giòn vang lên.





"Ông không ra tay với tôi không có nghĩa là tôi sẽ để ông rời khỏi đây!”





"Năm xưa ông dùng kế ám toán Tứ Tượng Thần Quân, nếu như ông ta từng giúp đỡ tôi, vậy thì ân oán hàng ngàn năm nay hãy để tôi thay ông ta kết thúc nó. Mối thù của ông ta, để tôi trả!”





Nói dứt lời, Diệp Thiên bất chợt giậm mạnh lòng bàn chân, tuyết dưới chân cậu đột nhiên sụp đổ, cậu cũng lao ra như sấm sét, xuyên qua màn tuyết bay đầy trời, tung một đấm đấm vào lưng Thiên Luân.





"Bùm!"



Cú đấm này của cậu giống như một con rồng điên lao ra biển, trước khi cú đấm kịp đến, nắm đấm mạnh mẽ của cậu đã xé toạc thành một đường tròn có thể nhìn thấy bằng mắt thường, luồng gió điên cuồng tan biến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK