Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy sức mạnh hoàng cấp rất lớn, nhưng còn lâu mới đạt tới trình độ có thể tay không bóp nát không gian. Thế mà bây giờ Gabriel dùng một tay đã có thể làm được, sức mạnh của ông ta đã nâng lên một trình độ giống như thần linh.



“Lẽ nào bây giờ ông ta đã vượt trên hoàng cấp rồi?”.




Long Định Thiên là lực lượng chiến đấu đỉnh cao hoàng cấp, nên càng nhạy cảm với chuyện này. Nhìn Gabriel, lần đầu tiên ông ta lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.



Ông ta tự nhủ, nếu lúc này ông ta chiến đấu với Gabriel, có lẽ chưa tới trăm chiêu là ông ta đã bị đánh bại. Bây giờ, đỉnh cao hoàng cấp đã không thể so sánh với Gabriel nữa.



“Hoa Hạ các người có câu sư tử vồ thỏ dốc hết toàn lực. Diệp Lăng Thiên, lần này cậu có muốn trở mình cũng không thể trở được nữa!”.



“Vù!”.




Gabriel dứt lời, bỗng đạp chân xuống.



Không cần bất cứ sự hỗ trợ nào, không có dấu hiệu báo trước, tiếng nổ to lớn vang vọng trên không trung.



Mọi người chỉ có thể nhìn thấy một tia sáng màu đen lao về phía Diệp Thiên, tốc độ nhanh như chớp.



Tiếp đó là tiếng thể xác phá vỡ rào cản âm thanh!



Mặc dù cùng là thể xác phá vỡ rào cản âm thanh, nhưng so với Hổ Ma Tôn trước kia thì lại mạnh hơn gấp đôi.



Hổ Ma Tôn sử dụng hết sức mạnh xác thịt cùng lắm chỉ có thể đạt tới tốc độ gấp đôi âm thanh. Nhưng lúc này, sức mạnh xác thịt của Gabriel lại gấp bốn tốc độ âm thanh, giống như đại bác xe tăng, lao thẳng về phía Diệp Thiên.



Ánh mắt Diệp Thiên hơi dừng lại, không hề tránh né. Vai cậu cũng rung lên, xác thịt vượt âm thanh bay đi.



“Rầm!”.



Hai luồng sức mạnh xác thịt đối chọi giữa không trung. Nơi nó đi qua, không khí xao động, sóng gợn lan ra. Sức mạnh len lỏi qua mỗi một ngóc ngách trong không gian.



Mây trên đỉnh đầu bị chia cắt làm hai, một luồng sức mạnh xuyên qua từ bên trong. Một bóng người bay lùi về sau, chân không ngừng ma sát trên không trung.



Đám đông ngước mắt nhìn chăm chú, lần này người lùi lại là Diệp Thiên. Nhiều người hít sâu một hơi kinh hãi, trước kia Diệp Thiên lay động xác thịt của Hổ Ma Tôn, rõ ràng chiếm ưu thế hơn, còn đâm nát vai của Hổ Ma Tôn. Thế mà bây giờ, Gabriel lại đánh lùi Diệp Thiên bằng một đòn, có thể thấy rõ sự chênh lệch sức mạnh giữa hai bên.



“Sức mạnh xác thịt và sức mạnh tinh thần của mười sáu người cộng dồn với nhau à?”.



Diệp Thiên lùi lại mấy chục trượng, cậu hoạt động vai một lúc, tiếng xương cốt kêu răng rắc truyền ra.



Gabriel dừng tại chỗ, nhìn thấy vậy lại hơi thay đổi nét mặt.



Sức mạnh xác thịt của mười sáu Thẩm phán vương cộng lại, một cú lao vọt, xác thịt gấp bốn lần tốc độ âm thanh. Đó là sức mạnh to lớn đến mức nào? Ngay cả một ngọn núi xẻ ngang cũng có thể tông nát vụn ngay lập tức.



Nhưng Diệp Thiên đối kháng ngay chính diện lại chỉ bị đẩy lùi, dường như không có tổn thương thực chất nào, thậm chí ngay cả một chút thương tích cũng không có, khiến ông ta âm thầm kinh ngạc.



“Rốt cuộc xác thịt của thằng nhóc này ở đẳng cấp nào? Ngay cả xác thịt của mình ở thời điểm hiện tại mà cậu ta cũng có thể chống đỡ mà không bị thương?”.



Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng lại không quan tâm lắm, chỉ chốc lát sau, ông ta vẫy tay.



“Tay Trọng Tài!”.
Năm ngón tay ông ta hơi mở ra, sau đó vỗ tới. Chân nguyên chín màu tràn ra, ngưng kết thành một bàn tay khí đen khổng lồ trên không, giống như ma vương giơ vuốt, phong tỏa đất trời, chế ngự mọi thứ.



Bàn tay chân nguyên to khoảng trăm trượng giáng xuống, khí đen ngập trời. Trên đó ẩn hiện ngọn lửa màu đen, thiêu đốt mọi thứ.




Diệp Thiên nhìn chằm chằm phía trước, trong mắt bỗng dâng trào ý chí chiến đấu.



“Mười sáu người hợp làm một sao? Vậy thì khác gì với mười sáu người cùng ra tay?”.



Hai mắt cậu hơi nheo lại, sau đó ánh sáng xanh lam trên người bùng lên.



Phệ Thiên Chi Thể, khởi động!




Vào khoảnh khắc Phệ Thiên Chi Thể khởi động, tay phải cậu bỗng kéo về, cơ thể căng như dây cung, tích lũy sức mạnh.



Kiểu thứ năm của Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt!



“Ầm ầm!”.



Cả đất trời đều run rẩy nằm rạp xuống vào thời khắc này. Một quyền ấn khổng lồ hiện lên giữa không trung, lao về phía bàn tay khí đen.



Hai bên va chạm, sức mạnh khổng lồ cuồn cuộn lan ra tứ phía. Một hoàng cấp tu vi hơi yếu cũng lảo đảo thân mình, vẻ mặt khiếp sợ.



Loại giằng co này chỉ kéo dài trong mấy chục giây, sau đó dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, quyền ấn khổng lồ màu vàng lao thẳng về phía trước, đánh tan bàn tay màu đen giữa không trung.



“Ầm!”.



Thế đi của quyền ấn vẫn chưa dừng, dưới cái nhìn của kinh hãi của tất cả mọi người, nó tiếp tục đánh mạnh vào người Gabriel!







Phệ Thiên Chi Thể của Diệp Thiên đã đạt tới trình độ viên mãn nhất, một khi tìm được một thời cơ thích hợp, cậu có thể thăng hoa dung luyện Phệ Thiên Chi Thể, ngưng tụ thành Phệ Thiên Thánh Thể.



Lúc này, Phệ Thiên Chi Thể của cậu đã khởi động toàn bộ, có sức mạnh tương đương xác thịt xé tàu chiến, tay không phá xe tăng, thậm chí còn mạnh hơn.



Kiểu thứ năm của Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt sử dụng kết hợp với Phệ Thiên Chi Thể, sức mạnh của hai thứ cộng dồn với nhau như hủy diệt đất trời, tựa sức mạnh của tên lửa hành trình ngưng tụ thành điểm, thoáng chốc bùng phát.



Bàn tay khí đen của Gabriel bị quyền ấn ánh sáng vàng xuyên thủng, nhưng sức mạnh quyền ấn ánh sáng vàng không hề yếu đi, khoảnh khắc nó xuyên qua đã đánh vào ngực ông ta.



“Thịch!”.



Cơ thể Gabriel chợt bay lùi ra sau như gió. Khoảnh khắc ông ta bị quyền kình của Diệp Thiên đánh trúng, một vầng sáng dâng lên trước người, ngưng tụ thành một tấm khiên ánh sáng bao bọc toàn thân, vừa khéo chặn một quyền của Diệp Thiên.



“Hả? Là sức mạnh tinh thần?”.



Diệp Thiên dò ra được sóng sức mạnh tinh thần, khóe miệng cong lên lạnh lùng.



1647911498823.png

Trong chùm sáng đó, dường như có một con dao nhỏ màu vàng xoay tròn, nhưng mọi người lại không nhìn thấy rõ, chỉ cảm thấy hư ảo mù mịt, không rõ tung tích.



Lưỡi kiếm phá nguyên được gọi ra, lúc Gabriel lùi lại, nó bỗng nhiên phóng nhanh tới.




“Vù!”.



Lưỡi kiếm phá nguyên xuyên thủng hư không, dùng tốc độ gấp ba lần tốc độ âm thanh lướt qua không trung.



“Không hay rồi!”.




Gabriel còn đang chìm trong cơn kinh hãi sau khi bị Diệp Thiên đánh lùi bởi một quyền. Ông ta không hiểu, sức mạnh chân nguyên của mười sáu người cộng lại, thêm vào đó là sức mạnh trận pháp của Thập Lục Ma Động Trận gia trì, mỗi một cử động của bọn họ đều mang theo sức mạnh khổng lồ hủy diệt đất trời.



Sức mạnh của một quyền đủ để làm một vị đỉnh cao hoàng cấp bị thương, nhưng đối mặt với Diệp Thiên, mọi thứ lại giống như bị giảm bớt, thậm chí còn bị Diệp Thiên đánh bại bằng một quyền trực diện.



Lúc này, ông ta không còn kịp suy nghĩ, chợt nghe thấy tiếng gió rít mơ hồ bên tai. Dường như có thứ gì đó đang lao tới với tốc độ rất nhanh, giống như tiếng xé gió khi tên lửa lao xuống.



“Đó là lưỡi dao tinh thần?”.



Ánh mắt Gabriel trở nên nghiêm nghị. Lúc này, sức mạnh tinh thần của ông ta vô cùng mạnh mẽ, cũng ở cảnh giới phá nguyên. Dưới sự dò la của sức mạnh tinh thần, ông ta miễn cưỡng nắm bắt được quỹ đạo của lưỡi kiếm phá nguyên.



“Hừ, lưỡi dao trọng tài!”.



Ông ta hạ thấp giọng quát lên, giữa mi mày cũng phóng ra một luồng sáng đen, sau đó nó hóa thành một con dao nhỏ mảnh, đen như mực.



Hai luồng sáng một trắng một đen hóa thành hai tia sáng thật dài, giao nhau trên không trung. Tiếng kim loại va chạm không ngừng vang lên, giống như hai thanh thần binh tuyệt thế được chủ nhân của nó điều khiển, tiến hành một trận đối chiến đáng kinh ngạc.



Bất kể là Diệp Thiên hay là Gabriel, lúc này hai người đều chắp tay đứng tại chỗ, không nhúc nhích. Nhưng tất cả mọi người đều biết, sức mạnh tinh thần của hai người đang giao đấu với nhau từ xa, tiến hành một cuộc chiến cao cấp nhất.



Sức mạnh tinh thần giao đấu, sai một ly đi nghìn dặm, hơn nữa cũng là cuộc chiến hung hiểm nhất. Một khi giao đấu thì nhất định sẽ có một bên bị đánh bại.



Sức mạnh tinh thần của người thất bại sẽ bị tổn thương rất lớn.



“Hừ!”.



Nhìn hai lưỡi dao ánh sáng giằng co không ngừng, Gabriel lạnh lùng hừ một tiếng, sâu trong mắt dâng lên một làn khí đen.



Sức mạnh tinh thần của mười sáu người ngưng tụ trên người ông ta bùng phát lần nữa, hóa thành chùm sáng màu đen, gia trì lên con dao đen.



Con dao màu đen vốn chỉ dài nửa thước, nhưng khi tia sáng đen gia trì, nó bỗng chốc to ra, hóa thành trường kiếm màu đen dài khoảng một trượng.



“Keng keng!”.



Trường kiếm sắc bén, huyễn hóa thành mấy đóa kiếm hoa. Trên trời kiếm ảnh rối loạn, bao vây lưỡi dao khí màu trắng vào bên trong.



Diệp Thiên nhìn cảnh này lại không có biểu cảm gì nhiều, ánh mắt thậm chí còn chẳng có chút dao động nào.
Sức mạnh tinh thần của cậu sâu như nước chảy, vững như Thái Sơn. Bất kể trường kiếm màu đen có mạnh đến thế nào, thế tấn công mãnh liệt ra sao, lưỡi dao khí màu trắng vẫn vô cùng điêu luyện trong lưới kiếm.



Mặc cho mưa sa bão táp, một mình ta sừng sững bất động!




Cho dù trường kiếm màu đen có tấn công thế nào, lưỡi dao khí màu trắng vẫn có thể phản kích vô cùng đúng lúc. Tiếng kim loại va chạm không ngừng vang lên bên tai.



“Chết tiệt, vì sao lại không thể đánh bại sức mạnh tinh thần của cậu ta?”.



Gabriel nhìn lưỡi dao khí màu trắng cứng cỏi không lay động trong lưới kiếm, trong lòng càng thêm phẫn nộ.



Bọn họ vì trận chiến với Diệp Thiên hôm nay mà đã sử dụng ý nghĩa sâu xa nhất của Thập Lục Ma Động Trận, dù có mất hết thể diện cũng thề phải giết chết Diệp Thiên tại đây. Đó cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ hợp lại làm một trước con mắt của nhiều người.



Bọn họ cứ ngỡ mười sáu người hợp làm một, sức mạnh hội tụ hết về một chỗ thì có thể áp chế Diệp Thiên, nhưng kết quả hiện tại lại trái ngược hoàn toàn.




Sức mạnh của Diệp Thiên vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ, dù đã tập hợp sức mạnh của mười sáu người nhưng vẫn không áp chế được cậu. Ông ta không thể tưởng tượng, nếu thật sự mười sáu người đơn độc ra tay với Diệp Thiên thì ai có thể là đối thủ của cậu được đây?



“Xem ra phải giết chết cậu ta bằng một đòn ngay tại đây!”.



“Đến lúc phải dùng đến thứ đó rồi!”.



Ánh mắt ông ta thay đổi, đột nhiên đưa tay vào trong ngực áo lấy ra một quả cầu pha lê thuần màu đen.



Nhìn thấy thứ đó, những nhân vật hoàng cấp hiểu nhiều biết rộng như Long Định Thiên đều có vẻ mặt nghiêm trọng.



“Đó là nguồn gốc sức mạnh chỉ riêng Thẩm phán vương của viện trọng tài mới có sao?”.



Nguồn gốc sức mạnh mà chỉ riêng Thẩm phán vương mới có, mỗi một quả cầu đều được ngưng tụ từ sức mạnh thẩm phán, có thể tăng thêm sức mạnh khá khủng khiếp. Ngay cả một vài cao thủ hoàng cấp cũng không khỏi chấn động.



“Nguồn gốc sức mạnh, gia tăng cho tôi!”.



Gabriel quăng nguồn gốc sức mạnh lên trời, sau đó nắm một tay lại, khiến nó vỡ vụn.



Vào khoảnh khắc nguồn gốc sức mạnh vỡ ra, những luồng khí đen từ trong quả cầu tràn ra, giống như mấy chục con rắn đen nhỏ bé, bò lượn về phía Gabriel.



“Soạt!”.



Gió bão màu đen nổi lên, khí đen tuôn trào quanh người Gabriel. Con mắt màu xanh ngọc bích của ông ta cũng hóa thành màu đen thuần túy, tỏa ra khí tức tà ác cổ xưa.



“Diệp Lăng Thiên, bất kể hôm nay cậu có ba đầu sáu tay hay không cũng phải chết ở nơi này!”.



Gabriel quát lên, sức mạnh tinh thần giống như sóng dữ, ào ào đổ xuống.



“Ồ?”.



Ánh mắt Diệp Thiên dừng lại, nhìn Gabriel đang tăng vọt sức mạnh, trên mặt hiện lên vẻ quái lạ.



Tối hôm qua, Barrou đã tìm tới cậu, thể hiện nguồn gốc sức mạnh trước mặt cậu, còn định mời cậu trở thành Thẩm phán vương thứ mười bảy của viện trọng tài.



Lúc đó, cậu chỉ cảm thấy trong nguồn gốc sức mạnh có khí tức cực kì tà ác thuần túy, nhưng không ngờ khi sử dụng nguồn gốc sức mạnh sẽ mang lại lợi ích đáng sợ cho người sử dụng nó như vậy.



“Lưỡi dao trọng tài, tia tử thần Thẩm phán!”.
1647911513438.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK