Hai kẻ mạnh tới từ hanh tinh khác vốn cảm thấy tự hào về cơ thể của mình thì lúc này cũng phải nhìn nhau với vẻ hoảng sợ.
“Không thể nào, cậu có thể chặn được rìu trấn hồn của tôi sao?”
Cam La khẽ lầm bầm. Mặc dù hắn vô cùng kinh ngạc nhưng hơn thế là cảm thấy như muốn phát điên. Chân lực của hắn lập tức tập trung, tạo thành một bàn tay băng màu lam bằng thủy tinh siết chặt lấy rìu băng và đè xuống một lần nữa.
“Vụt!”
Cùng với áp lực đè xuống, hai ngón tay mà Diệp Thiên kẹp lưỡi rìu phát ra sự giao thoa giữa băng và lửa. Nhưng cậu không hề lùi bước. Dù Cam La có làm gì thì rìu băng của hắn cũng chẳng thể nhúc nhích.
“Chín bài nhạc kết thúc rồi, xem ra chi băng trấn hồn khúc của ông cũng chỉ đến vậy mà thôi!”
Diệp Thiên lạnh lùng lên tiếng. Trong mắt cậu lấp láy một luồng sáng. Ngọn lửa màu vàng đỏ trên cánh tay cậu cháy hừng hực tạo thành hai cột lửa bao vây lấy cây rìu băng.
Sau đó, ngọn lửa này giống như là một biển lửa lan ra, bọc lấy cả cây rìu. Mỗi nơi đường lửa đi qua thì cây rìu bèn xuất hiện vết nứt. Chưa tới một lúc thì cả cây rìu đã bị giăng kín bởi những đường nứt.
“Rắc!”
Một giây sau, tiếng răng rắc vang lên, cây rìu nổ tung, đến cả bàn tay thủy tinh mà lam của kim la cũng bị hóa thành không khí và biến mất.
Lúc này Cam La đã hoàn toàn đơ người. Hắn thật sự không ngờ rằng, hắn tu luyện khổ sở nửa năm ở sao Diêm Vương, hấp thụ gần hết hàn khí trên đó mới tạo ra được hoa chỉ cảnh liên tâm với uy lực tuyệt đối, tạo ra băng chi trấn hồn khúc từ bông hoa mà lại bị một kẻ tu luyện địa cầu hóa giải như vậy sao?
Khi hắn còn đang chìm trong suy nghi thì Diệp Thiên sau khi phá vỡ lớp băng kìm kẹp đã bước tới. Trên đầu Diệp Thiên, một bông hoa bỗng nở rộ.
Bông hoa này trong suốt, nhạt tới mức mắt thường khó có thể nhận ra. Nhưng dù là Cam La hay là Ryan, Wald thì đều có thể nhìn rõ ràng.
Cảnh tượng đó khiến cả ba người đứng khựng ngay tại chỗ một hồi lâu. Họ chỉ cảm thấy suy nghĩ của mình như bị đảo lộn.
Hoa chỉ cảnh! Chủng tộc xuất thân ở địa cầu kia có thể luyện thành hoa chỉ cảnh sao?
Không chỉ có vậy, hoa chỉ cảnh cũng được phân làm mạnh yếu. Màu sắc càng nhạt thì chứng tỏ uy lực của nó càng mạnh. Mặc dù Cam La ở sao Diêm Vương luyện thành ho chỉ cảnh nhưng bông hoa vẫn giữ màu lam, vẫn còn màu sắc. Còn của Diệp Thiên thì hầu như trong suốt.
Mạnh hay yếu nhìn là biết. Cam La điên cuồng gào thét. Biểu cảm tức giận bất cam.
Từ nhỏ hắn đã được thần điện Thái Dương lựa chọn trở thành đệ tử nòng cốt trong tương lại. Tuổi chưa nhiều nhưng tu vi đã đạt tới cảnh giới sử thi thần hoang, thậm chí còn tự luyện ra được hoa chỉ cảnh và được gọi là thiên tài tuyệt thế.
Khắp cả ngân hàng, giữa hàng tỷ người thanh niên cùng tu tiên, thực lực của hắn có thể nói là xếp top 100, và được gọi là đứa con của băng.
Hắn tự tin rằng ngoài những đệ tử nòng cốt khác ra, cũng như những kẻ yêu nghiệp xếp trong tốp 100 của các đại giáo thì trong hệ thống ngân hàng này chẳng có ai bằng hắ.
Vậy mà lúc này, một kẻ sinh ra trên địa cầu khiến hắn khinh thường lại khiến hắn không ngờ.