Vô số người dân Maldives ngẩng đầu nhìn trời, cảm thấy vô cùng chấn động, tưởng như kỳ quan.
Những nhân vật nổi tiếng quyền quý trên đảo Shangri-La cũng kinh hãi, khó mà dùng lời để hình dung cảm xúc trong lòng. Xem qua màn hình tivi đâu thể chấn động bằng việc tận mắt nhìn thấy?
“Sao có thể như vậy?”.
Chúc Dung và Cộng Công gần như đồng thời kêu lên, vẻ mặt khó tin.
Dưới sự đánh phá của sấm sét cuồng bạo, kiếm lửa và rồng nước mà bọn họ tạo ra lập tức biến thành tro bụi, bị đánh nát vụn. Hai người họ cũng bị cuốn vào vực sâu sấm sét sâu không thấy đáy, xung quanh bị màu tím bao vây, gần như nghẹt thở.
“Khốn kiếp!”.
Xưa nay Chúc Dung tính tình nóng nảy, mặc dù đã bị sấm sét phong tỏa, nhưng ông ta đã nổi giận đến cực hạn, chân lực quanh người cuộn trào, hóa thành ngọn lửa ngút trời, đánh mạnh vào cột sấm thô to.
Nhưng bất kể ông ta có tấn công điên cuồng thế nào, mỗi một cột sấm lại giống như định hải thần châm chống đỡ đất trời, sừng sững bất động, không hề lay chuyển một chút nào. Ngược lại, ngọn lửa mỗi lần đánh vào lại giảm bớt đi một phần, chứng tỏ chân lực của Chúc Dung cũng bị suy giảm nhanh chóng.
Lúc này, Cộng Công hoàn toàn không dám manh động, thậm chí không dám sử dụng đến chân lực. Ông ta vốn tu luyện công pháp hệ thủy, cùng nguyên tố nước của Trái Đất bổ trợ lẫn nhau một cách hoàn hảo. Mọi sức mạnh của ông ta đều đến từ nước, nước có thể dẫn điện. Trước biển sấm sét ngập trời này, chân lực thuộc tính thủy của ông ta lại là chất bổ dưỡng có thể khiến sức mạnh sấm sét nâng cao.
Một khi ông ta hành động liều lĩnh, điều chờ đợi ông ta sẽ là tai họa khủng khiếp. Số sấm sét màu tím điên cuồng này sẽ đánh ông ta nát vụn.
“Thằng nhóc này rốt cuộc có lai lịch thế nào, sao lại có thể sở hữu sức mạnh khủng khiếp như vậy?”.
Cộng Công âm thầm chấn động, nhuệ khí khi tỉnh lại sau sáu nghìn năm hoàn toàn biến mất dưới sức mạnh mạnh mẽ của Diệp Thiên.
Ông ta không hiểu nổi, dù là Hoàng Đế Hiên Viên năm xưa cũng chỉ mạnh hơn bọn họ một chút, khi hai người họ hợp sức thì ngay cả Hoàng Đế cũng phải tránh mũi nhọn.
Diệp Thiên là một hậu bối, thậm chí còn nhỏ hơn bọn họ không biết bao nhiêu năm tuổi, vậy mà cậu lại lấy một chọi hai, trong phút chốc đã khống chế được bọn họ. Sức mạnh như vậy đã vượt ngoài phạm vi của đứa con sao trời.
Chúc Dung không ngừng cố sức tấn công, cuối cùng sức mạnh cạn kiệt sau nhiều lần thất bại. Ông ta thở dốc, ngực phập phồng, hai mắt nhìn chằm chằm Diệp Thiên, rõ ràng vẫn không muốn chấp nhận sự thật mình đã thất bại.
Diệp Thiên nhìn hai người họ từ bỏ chống cự, lập tức búng ngón tay. Biển sấm vô tận bỗng chốc biến mất, quang kiếm sấm sét trong tay cậu cũng biến thành một luồng sáng tím, chui vào giữa mi mày của cậu.
Giữa đất trời, mọi thứ hệt như chưa có gì xảy ra, chỉ có sóng biển cuồn cuộn va đập cho thấy vừa rồi ở nơi này đã xảy ra một trận chiến cực kì tàn khốc, kịch liệt.
“Cậu đã dùng thủ đoạn gì?”.
Ánh mắt Chúc Dung vô cùng nghiêm túc, trong giọng nói chứa đầy sự thảm bại.
Ông ta thức tỉnh sau mấy nghìn năm, vốn tưởng rằng đây sẽ là lúc ông ta dùng hết bản lĩnh trả thù rửa hận, nào ngờ trận chiến đầu tiên đã bị Diệp Thiên đánh đòn phủ đầu đau đớn, làm sụp đổ gần hết lòng tin của ông ta.
Cộng Công đứng bên cũng nặng nề lên tiếng: “Ngay cả Lôi Công khi xưa được xưng tụng là người nắm giữ sấm sét đất trời cũng không thể phát động đòn tấn công sấm sét trong phạm vi lớn như cậu, đây rốt cuộc là tiên pháp gì?”.
Diệp Thiên chắp một tay sau lưng, ánh mắt bình thản: “Đây không phải tiên pháp, đây là kĩ xảo chiến đấu do tôi tự sáng tạo”.
“Chân Vũ Thiên Lôi Kiếm!”.
Diệp Thiên dung hợp bốn linh thể thần thú, sức mạnh đã thay đổi về chất, Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm cũng lột xác, hóa thành Chân Vũ Thiên Lôi Kiếm. Sức mạnh của Chân Vũ Thiên Lôi Kiếm lớn hơn Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm khi xưa gấp năm lần, bất kể là sức phá hoại hay diện tích bao phủ đều không thể đặt lên bàn cân so sánh.