Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta suy nghĩ một hồi lâu, chợt như bừng tỉnh, ngay sau đó ngạc nhiên lên tiếng.





“Chẳng lẽ là bảo vật của Đại Thiên Cung, Thiên Linh Bút?”.






Advertisement



Trong lúc ông ta nghi hoặc, trên bầu trời ở phía trước, Lạc Vô Cực và Cao Chấn Tùng đã ra tay với Vân Thiên Chân Quân.





Chân lực quanh người Lạc Vô Cực dâng trào, một tiếng quát khẽ vang lên. Trên bàn tay ông ta bỗng được che phủ bởi lớp vảy rồng màu thiên thanh, hóa thành một vuốt rồng.





Đó chính là võ học luyện thể của Long Tượng Tông - Thanh Long Biến. Lạc Thiên Long cũng từng sử dụng nó, bây giờ Lạc Vô Cực sử dụng thì uy lực nào chỉ cao hơn gấp trăm lần.





Ông ta vừa giơ tay ra đã lập tức che khuất bầu trời, giống như chân long hiện thân, đè xuống đỉnh đầu Lạc Vô Cực.






Advertisement



“Đoạn Thần Chỉ!”.





Ánh mắt Cao Chấn Tùng vô cùng lạnh lùng, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ lượn lờ quanh ngón tay ông ta. Sau đó, ông ta tung ra một chỉ, một chùm ánh sáng màu đỏ thô to lập tức cắt đứt không gian, phóng về phía ngực của Vân Thiên Chân Quân.





Mặc dù đám đông đứng quan sát xung quanh cảm thấy bất ngờ vì Vân Thiên Điện đột nhiên trở mặt, nhưng lực chú ý đều dồn vào chiến trường, không một ai rời đi.





Cảnh tượng ba môn chủ của sáu tông Huyền Môn quyết đấu như thế này cả đời cũng khó thấy, không ai muốn bỏ qua cơ hội nghìn năm khó gặp này.





Hai đòn tấn công mạnh mẽ ập đến, trên mặt Vân Thiên Chân Quân không hề có gợn sóng, chỉ mỉm cười, lần lượt nhìn sang Lạc Vô Cực và Cao Chấn Tùng, nhẹ nhàng phóng ra một chỉ.





“Phụt!”.





Hai tiếng động khẽ vang lên từ phía sau, vuốt Thanh Long cực kì to lớn và chỉ phong bằng sức mạnh tinh thần lập tức tan biến. Nơi ngực Cao Chấn Tùng và Lạc Vô Cực lần lượt phụt máu, hơi thở yếu dần.





Chỉ trong chốc lát, tất cả mọi người đều lặng im, không ai ngờ trận giao đấu giữa ba vị môn chủ lại kết thúc bằng cách này. Vân Thiên Chân Quân đã đánh bại hai môn chủ chỉ bằng một chiêu.





Các tu sĩ cao thủ của Thần Ý Môn, Lưu Vân Tông và Long Tượng Tông đều hít ngược một hơi, trên mặt hiện lên vẻ tuyệt vọng.





Vân Thiên Chân Quân mạnh đến thế sao?





Đó là sức mạnh của cảnh giới sử thi sao?





Vân Thiên Chân Quân đánh bại hai người bằng một chỉ, không để tâm đến bọn họ nữa, trái lại chuyển ánh nhìn sang Diệp Thiên và Bạch Viêm Minh.





“Lời tôi nói lúc nãy cũng có hiệu lực với Tứ Tượng Tông”.





“Diệp Lăng Thiên, Bạch Viêm Minh, các người muốn chết hay là hàng?”.





Ông ta dứt lời, các đệ tử của Tứ Tượng Tông lập tức chùng lòng, từ trong ra ngoài núi Tứ Tượng đều phủ một màu ảm đạm u tối.











Vân Thiên Chân Quân đánh bại hai vị môn chủ bằng một chiêu, khí thế lúc này đang ở đỉnh cao, không ai sánh bằng. Ông ta đưa mắt nhìn quanh, các đệ tử của Tứ Tượng Tông đều sợ đến tái mặt, vẻ mặt khó coi vô cùng.





Đối mặt với kẻ địch đáng sợ như vậy, cho dù bọn họ là đệ tử tinh nhuệ của Tứ Tượng Tông cũng khó che đậy nỗi sợ.



Sau phút chốc im lặng, không ít người đều ngước mắt nhìn Diệp Thiên và Bạch Viêm Minh ở phía trước. Giờ phút này cũng chỉ có hai nhân vật quan trọng của Tứ Tượng Tông này có thể quyết định kết cục và hướng đi tiếp theo của Tứ Tượng Tông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK