Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

White vừa dứt lời thì cả phòng họp chìm vào im lặng. Ngay cả đồng tử dưới mũ trùm đầu của người đàn ông đeo mặt nạ mạnh nhất trong số mấy người đó cũng hơi co lại.

"Ý của ông là, cấp trên yêu cầu chúng tôi chiêu mộ Diệp Lăng Thiên gia nhập viện trọng tài?”

"Bằng không, sẽ giết chết cậu ta?"

Người phụ nữ quyến rũ không kìm được liền hỏi, vẻ mặt đầy sự kinh ngạc.

Bọn họ làm việc cho viện trọng tài, tuy rằng trước giờ luôn kiêu ngạo độc đoán, trên trường quốc tế ít ai dám khiêu khích bọn họ, nhưng họ cũng sẽ xem xét lợi ích của mình đầu tiên trước khi hành động.

Vội vàng khiêu khích một cao thủ hạng S hoàn toàn không phù hợp với lợi ích của tổ chức!

"White, ông nói thẳng cho chúng tôi biết, tại sao cấp trên lại coi trọng Diệp Lăng Thiên như vậy? Lại còn muốn chiêu mộ cậu ta gia nhập viện trọng tài?”

"Chắc hẳn ông rất rõ rằng dây vào cao thủ cấp độ S thì sẽ mang lại cho nội bộ chúng ta sự đả kích lớn đến như thế nào!”

Người mặc áo gió đen trầm giọng hỏi, ánh mắt như điện giật.

"Chuyện này tôi đương nhiên biết rõ, cấp trên lại càng hiểu rõ hơn. Nhưng Diệp Lăng Thiên bắt buộc phải gia nhập viện trọng tài của chúng ta, bằng không chỉ có con đường chết”.

"Bởi vì cậu ta đã giết chết một trọng tài viên trong số chúng ta!”

"Có thể các vị không biết Watanabe Heizou của Đảo Quốc cũng giống như chúng ta, đều là thành viên của viện trọng tài, đồng thời cũng là một trọng tài viên!"

White rút ngón tay ra, một luồng nội lực bắn ra từ lòng bàn tay ông ta, hút chiếc cốc vào trong tay mình.

"Chính xác mà nói, ông ta không phải là trọng tài viên thuộc nội bộ chúng ta mà là trọng tài viên bên ngoài do trưởng trọng tài chỉ định đặc biệt, nhưng bất kể là nội bộ hay bên ngoài thì ông ta đều được coi là một thành viên của viện trọng tài!”

"Chính vì ông ta đã gia nhập viện trọng tài nên mười mấy năm qua trình độ tu luyện của ông ta mới tăng vọt, gần như sắp bắt kịp trình độ siêu phàm!”

Sự kinh ngạc trong mắt sáu người còn lại vẫn chưa tiêu tan, quả thực đây là lần đầu tiên họ nghe nói đến điều này.

Và sau khi biết Watanabe Heizou là người của viện trọng tài, họ đã hiểu tại sao cấp trên nhất định muốn làm khó Diệp Thiên.

Bởi vì có một quy tắc trong tổ chức trọng tài hàng trăm năm không thay đổi, đó là chỉ có quản lý cấp cao của viện trọng tài mới có thể trừng phạt nhân viên nội bộ chứ không được chết dưới tay người ngoài.

Nếu một trọng tài viên bị người ngoài giết chết, người gây ra điều đó hoặc là sẽ phải gia nhập viện trọng tài và thay thế vị trí của người kia với tư cách là trọng tài viên, hoặc người đó chỉ có thể bị viện trọng tài coi là kẻ thù và bị tiêu diệt.

Cũng tức là nói, bất kể là ai, một khi đã giết chết người thuộc viện trọng tài, nếu họ không muốn gia nhập viện trọng tài, sẽ bị các cao thủ trong viện trọng tài đuổi giết không ngừng cho đến chết mới thôi.

Mấy người trong phòng họp, bao gồm cả White, ai nấy đều thở ra một hơi thở đầy nặng nề.

Họ đã gia nhập viện trọng tài hơn hai mươi năm, nhiệm vụ mà họ phải đối mặt lần này chắc chắn là việc khó khăn và nặng nề nhất từ trước đến nay.

"Vậy điều đó có nghĩa là bây giờ chúng ta phải đi thuyết phục Diệp Lăng Thiên trước, để cậu ta gia nhập viện trọng tài chúng ta?”

Người đàn ông đeo mặt nạ đứng dậy, xong lại ngồi xuống ghế. Cũng chỉ có Diệp Thiên là cao thủ số một Hoa Hạ mới có thể khiến ông ta coi trọng như vậy.

"Đúng!"

White gật đầu nói thêm: "Trưởng trọng tài đã đích thân giao phó, nếu như Diệp Lăng Thiên cự tuyệt gia nhập thì việc bắt sống cậu ta là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu!”

"Bởi vì Diệp Lăng Thiên sẽ trở thành trưởng trọng tài tiếp theo!"

Hàng ngàn con sóng bất chợt cùng lúc nổi lên, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc quay đầu nhìn White.

Trưởng trọng tài?

Mọi người đều thể hiện ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ. Từ khi gia nhập viện trọng tài và trở thành trọng tài viên, vị trí bọn họ muốn ngồi nhất chính là vị trí trưởng trọng tài.

Cho dù trong viện trọng tài cao thủ nhiều như mây này, trưởng trọng tài mới là nhân vật đao to búa lớn trấn giữ một phương, nắm quyền chỉ huy phân nửa viện trọng tài, có thể tùy ý chỉ huy nhân viên nội bộ.

Tuy nhiên, thực lực của bọn họ lúc này không đủ để đảm đương nhiệm vụ quan trọng này, thậm chí không có tư cách ứng cử vị trí trưởng trọng tài. Diệp Thiên không có lai lịch gì, thậm chí còn không phải thành viên của viện trọng tài, tại sao lại có thể đảm đương vị trí trưởng trọng tài tương lai đây?

Người đàn ông với thanh Huyết Đao đứng dậy, giọng nói của ông ta làm rung chuyển cả phòng họp.

"White, ông nói bậy bạ gì đó! Trưởng trọng tài phải gia nhập viện trọng tài ít nhất bốn mươi năm mới có tư cách dây máu ăn phần. Cho dù Diệp Lăng Thiên thật sự muốn gia nhập viện trọng tài, thì cậu ta chẳng qua cũng chỉ là người mới không có tư cách, cậu ta dựa vào đâu mà được làm vị trí đó?”

Những người khác tuy rằng không nói, nhưng đều có suy nghĩ giống như người đàn ông đó, họ đều bất mãn nhìn về phía White.

"Mọi người không cần kinh ngạc, chuyện này là ý của trưởng trọng tài!”

White liếc mắt nhìn mấy người đó, tuy rằng chính bản thân ông ta cũng vô cùng bất mãn, nhưng phải tuân theo sự sáp đặt của trưởng trọng tài.

"Lẽ nào mấy người định phản bác ý kiến của ông ấy sao?”

Mấy người đó nghe vậy liền mất tự tin, ánh mắt hướng qua chỗ khác.

Họ biết quá rõ thực lực của trưởng trọng tài, cho dù một mình ông ta đánh tất cả bọn họ ở đây thì cũng chỉ đơn giản là một tiếng thở dài mà thôi, đâu ai dám làm trái ý?

“Cấp trên đã đánh giá kỹ lưỡng về tiềm lực của Diệp Lăng Thiên. Trưởng trọng tài đã nói vô cùng rõ ràng rằng, cậu ta không chỉ sẽ trở thành trưởng trọng tài tương lai mà ngay cả ghế Thẩm phán vương tương lai cũng có thể để cậu ta đảm đương!”

White lại nói, sáu người còn lại nếu như lúc trước vẫn còn đang cảm thấy bất mãn thì lúc này hoàn toàn kinh ngạc không nói nên lời.

Thẩm phán vương, đó là sự tồn tại ở cấp bậc nào cơ chứ? Cho dù là trưởng trọng tài cũng chỉ là con ngựa non trong tay Thẩm phán vương, ngày ngày bị người ta hất mặt ra lệnh mà thôi.

Đó là nhân vật vĩ đại tối cao thực sự trong nội bộ viện trọng tài. Toàn bộ viện trọng tài có hàng trăm hàng nghìn cao thủ võ giả, nhưng vị trí Thẩm phán vương thì chỉ có khoảng mười người mà thôi.

Mỗi Thẩm phán vương đều có sức mạnh hủy diệt thế giới, đánh giá sức chiến đấu của họ thậm chí còn vượt qua cấp SSS, họ có khả năng chống lại vũ khí bọc thép hiện đại, xếp vào hạng hàng đầu thế giới.

Tuy rằng bọn họ đều công nhận thực lực của Diệp Thiên, nhưng so với những nhân vật ông trùm hàng đầu thế giới này, Diệp Thiên hiển nhiên không phải chỉ là kém một hai bậc, nhưng trưởng trọng tài lại cho rằng Diệp Thiên trong tương lai rất có thể sẽ trở thành một trong những Thẩm phán vương?

Điều này đối với họ mà nói quả thực là không thể tin được!

White đan ngón tay vào nhau và nói yếu ớt: "Viện trọng tài của chúng ta trước giờ chỉ có mười Thẩm phán vương. Hàng trăm năm nay cũng chưa có người mới nào đủ tư cách đứng trên ngai vàng này!"

"Diệp Vân Long của thủ đô Hoa Hạ vốn cũng có đủ tư cách và tiềm lực này, nhưng nhà họ Diệp mà ông ta sinh sống có lai lịch quá lớn mạnh, cấp trên lo lắng ảnh hưởng quá lớn nên không tìm đến ông ta!”

"Nhưng Diệp Lăng Thiên thì khác, cậu ta chỉ có một thân một mình đi đến ngày hôm nay, là người tay trắng lập nghiệp, không có thân phận lai lịch gì cả!”

"Tuy là một thiếu niên, nhưng cậu ta là người quyết đoán, ra tay chưa bao giờ dung túng, có phong cách của vương tướng. Đây là nhân tài hiếm hoi mà viện trọng tài chúng ta cần!"

Ánh mắt White nhấp nháy, giọng nói kiên định không hề dao động.

"Vậy nên lần này bảy người chúng ta cùng nhau đi đến Hoa Hạ, nhất định phải mang theo Diệp Lăng Thiên trở về!"

Sáu người còn lại gật đầu lia lịa, lúc này rốt cuộc họ cũng hiểu rõ chân tơ kẽ tóc. Tuy rằng trong lòng vẫn không ngăn được sự kinh ngạc nhưng vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ.

Đúng lúc này, người đàn ông đeo mặt nạ đã im lặng hồi lâu đột nhiên lên tiếng.

"Nếu ... Diệp Lăng Thiên không muốn gia nhập viện trọng tài, chúng ta cũng không thể bắt sống cậu ta, vậy thì phải làm sao?"

Mọi người cũng đồng thời nghĩ đến câu hỏi này, họ quay đầu nhìn về phía White.

Chỉ thấy White khẽ nhấc lòng bàn tay lên thành hình con dao, đưa vạch một đường qua cổ mình.

"Giết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK