Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có lẽ ông cụ nhà họ Hứa của các người tới đây còn có thể miễn cưỡng nói vài câu với tôi, dựa vào anh thì qua mười năm nữa cũng không đủ tư cách!”.





Diệp Thiên nói một cách bình thản, nhưng giọng điệu cậu lại khiến người xung quanh đều hít ngược hơi khí lạnh.






Nhà họ Hứa ở Kim Lăng đứng đầu trong năm gia tộc lớn nhất Kim Lăng, nhân vật dẫn đầu trong doanh nghiệp gia tộc năm nào cũng đứng đầu bảng xếp hạng những người giàu nhất Kim Lăng. Không chỉ như vậy, doanh nghiệp dính líu đến vùng đen, vùng xám trong gia tộc bọn họ cũng tìm được người đại diện có liên quan xử lý vô cùng trật tự rõ ràng, có thể nói là vô cùng chuyên nghiệp ở cả hai mặt tối và sáng.





Ông cụ nhà họ Hứa có bối cảnh quân đội, lúc còn trẻ từng là nhân vật số một Kim Lăng, quyền cao chức trọng. Học trò ông ta trải rộng khắp tỉnh Giang Nam, tài nguyên mối quan hệ rất rộng, thậm chí ngay cả lãnh đạo cấp cao của tỉnh Giang Nam cũng là học trò của ông ta. Bất cứ chuyện gì cũng phải nể mặt ông ta vài phần.





Diệp Thiên lại dám nhắc tới ông cụ Hứa, hơn nữa thái độ giọng điệu còn ngông cuồng như vậy, đúng là khiến người ta sợ hãi.







Hứa Bác Nhiên vốn còn nhượng bộ Diệp Thiên mấy phần, bây giờ nghe cậu nhắc tới ông cụ nhà mình thì lập tức nổi giận, chuẩn bị bùng nổ.





Đúng lúc đó, một giọng nói như tiếng chuông vang lên từ đằng sau.





“Khẩu khí lớn thật!”.





“Lão già tôi đã nhiều năm không đi lại bên ngoài, không biết Kim Lăng xuất hiện một kẻ hậu bối trẻ tuổi “lớn gan lớn mật” thế này từ bao giờ!”.





“Ngay cả lão già này cũng chỉ có thể miễn cưỡng nói chuyện vài câu, tôi cũng muốn gặp một lần thử xem”.





Mọi người cùng quay đầu lại, sau đó ánh mắt bỗng cứng đờ.





Một ông lão tay chống gậy, nhàn nhã đi tới, sau lưng có một đám người vạm vỡ mặc Âu phục đi theo, ai nấy khí thế hơn người, ánh mắt lạnh lùng sắc bén.





Hứa Bác Nhiên nhìn ông lão, lập tức kinh ngạc kêu lên.





“Ông nội?”.





Những người nam nữ trẻ tuổi ở xung quanh cũng ngây ra như phỗng, trong lòng dậy sóng.





Hứa Xương Bình, cột chống trời của nhà họ Hứa ở Kim Lăng đến đây rồi sao?





Nhân Nhân đứng yên tại chỗ, để mặc tóc bay theo gió, chỉ cảm thấy vô cùng hoảng hốt.





Cô ta thật sự không tưởng tượng nổi, “gã đàn ông tồi tệ” vừa bước vào Học viện nghệ thuật hôm nay lại gây ra sóng gió lớn như vậy ở đây.





Hứa Xương Bình là một nhân vật huyền thoại đã nâng đỡ nửa nhà họ Hứa ở Kim Lăng, ông ta từng là người nắm trùm thành phố Kim Lăng, thuộc hạ của ông ta trải khắp tỉnh Giang Nam, hiện nay các quan chức cấp cao nhất của tỉnh Giang Nam đều là học trò của ông ta, có thể nói ông ta rất được tôn trọng, ở Kim Lăng không ai có thể so được.





Chính vì sự tồn tại của ông ta nên nhà họ Hứa mới có thể ngồi vững trong năm gia tộc lớn nhất ở Kim Lăng trong vòng mười năm qua.





Nhưng một nhân vật như Thái Sơn Bắc Đẩu thế này thường thích ở một chỗ để quan sát tất cả sự việc, làm sao có thể xuất hiện ở một nơi như Học viện nghệ thuật này được?



Hứa Xương Bình cầm một chiếc nạng đầu rồng, dáng người hơi khom, phía sau có hơn chục tên vệ sĩ đi theo, khí thế ngút trời, bất kể nơi nào bọn họ đi qua mọi người đều phải nhường đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK