Dường như cảm nhận được sự nghi hoặc của Diệp Thiên, giọng nói của linh hồn trái đất lại truyền đến, kể lại một đoạn lịch sử bí mật thời thượng cổ.
“Chủng tộc người khổng lồ lửa đứng đầu thời thượng cổ hoang sơ, thực lực vô cùng mạnh. Các chủng tộc hoang sơ đều cạnh tranh với nhau, mà chủng tộc đối lập với tộc người khổng lồ lửa chính là tộc người khổng lồ nước”.
“Thủ lĩnh của tộc người khổng lồ nước tên là Cộng Công”.
“Hai chủng tộc lớn mạnh không ngừng tranh đấu, xung đột kịch liệt, cuối cùng diễn biến thành cuộc chiến toàn diện giữa hai chủng tộc, bắt đầu quyết chiến với nhau trên thảo nguyên hoang sơ. Trong trận chiến đó, hai bên đều thương vong nặng nề, ngoại trừ thống lĩnh của hai phe là Chúc Dung và Cộng Công ra, những người khác trong tộc đều đồng quy vu tận”.
“Chúc Dung và Cộng Công chiến đấu với nhau mười ngày mười đêm, cuối cùng Chúc Dung trội hơn một chút, Cộng Công ôm hận thất bại”.
Diệp Thiên đứng nguyên tại chỗ, nghe được đoạn lịch sử thượng cổ này, cậu lại hiểu sâu hơn về thần thoại ngày hôm nay.
“Hóa ra trận chiến giữa Hỏa thần Chúc Dung và Thủy thần Cộng Công thật sự tồn tại. Vì vậy nên mới có truyền thuyết Cộng Công thất bại đâm vào núi Bất Chu làm gãy cột chống trời”.
Linh hồn trái đất không biết suy nghĩ của Diệp Thiên, nói tiếp: “Trận chiến đó đã tiêu hao hết toàn bộ khí vận của tộc người khổng lồ lửa và người khổng lồ nước. Mặc dù Chúc Dung chiến thắng, nhưng cũng chỉ là thắng hiểm. Ông ta đã hao hết sức mạnh tinh thần của mình, rơi vào giấc ngủ say, với hoàn cảnh linh khí của Trái Đất, ông ta hầu như không thể tỉnh lại nữa”.
“Nhưng bây giờ…”.
Linh hồn trái đất không nói tiếp, nhưng trong lòng Diệp Thiên đã hiểu rõ.
Bởi vì sự xuất hiện của cậu nên tốc độ tiến hóa của Trái Đất tăng nhanh, linh lực trong tiểu thế giới tràn ra ngoài, bắt đầu thay đổi toàn bộ diện mạo của Trái Đất. Nhiều môi trường sinh thái cũng có thay đổi to lớn, chính vì vậy mà nhiều chuyện vốn không nên xảy ra cũng xuất hiện như măng mọc sau mưa. Chuyện Chúc Dung thức dậy chỉ là một trong số đó mà thôi.
Nghĩ đến đây, Diệp Thiên lập tức hỏi: “Chúc Dung tỉnh lại có gây ảnh hưởng gì cho Trái Đất không?”.
Lúc này, linh hồn trái đất im lặng, một lúc lâu sau mới trả lời, giọng điệu cực kì nghiêm trọng.
“Thời kỳ hoang sơ vốn tôn xưng sức mạnh, Chúc Dung là thủ lĩnh của tộc người khổng lồ lửa, xưa nay luôn hiếu chiến, thích tranh giành quyền lực. Ông ta tỉnh dậy tất nhiên sẽ gây náo loạn cho thế giới loài người”.
“Hơn nữa, tuy lúc ấy Cộng Công thất bại, nhưng khi ông ta tức giận húc vào núi Bất Chu, trong cảnh tuyệt vọng lại hấp thu được tất cả linh lực của núi Bất Chu, cũng giữ được hơi thở cuối cùng, chưa chết hoàn toàn. Bây giờ Chúc Dung đã tỉnh lại, tôi lo rằng Cộng Công…”.
Linh hồn trái đất nói đến đây, giọng nói lại nghiêm trọng hơn: “Chúc Dung là dị tộc mạnh mẽ sinh ra trên Trái Đất, không chịu sự ràng buộc của pháp tắc Địa Cầu. Nói cách khác, sức chiến đấu của ông ta trên Trái Đất thậm chí còn vượt xa những tộc ngoài hành tinh mà cậu giết chết trước đây không lâu, sức mạnh mà ông ta có thể sử dụng cũng tinh thuần triệt để hơn!”.
“Cộng Công cũng giống như Chúc Dung, nếu ông ta cũng thức tỉnh, xưa nay hai bên đều là kẻ thù truyền kiếp, tất nhiên có thể cảm ứng được đối phương, đến lúc đó lại là một trận chiến long trời lở đất!”.
Diệp Thiên nghe vậy, biểu cảm trên mặt cũng hơi biến đổi.
Hai người là cao thủ truyền kỳ xưng bá thiên hạ thời thượng cổ hoang sơ, khi gặp nhau ở xã hội hiện đại, đối quyết cực hạn giữa nước và lửa chắc chắc sẽ kịch liệt như sao Hỏa va chạm với Trái Đất. Trận chiến của hai người họ có thể dễ dàng nhấn chìm một phương bản đồ, thiêu hủy một mảng đất liền, chúng sinh trên Trái Đất lại bị vạ lây.
Hiện nay, bên ngoài Trái Đất đang bị nhiều tộc mạnh ngoài hành tinh và môn phái tu tiên nhòm ngó, bên trong lại bùng nổ trận chiến giữa thống lĩnh chủng tộc hoang sơ, quyết phân cao thấp. Tình hình loạn trong giặc ngoài như vậy đúng là vi diệu.
Hơn nữa còn đúng lúc cậu sắp rời khỏi Trái Đất.