Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh






“Đi, tôi dẫn anh đến Ma cung!”





… Chính điện Ma cung, một người đàn ông trung niên mặc áo dài xanh đang ngồi dựa vào ghế rồng Tử Kim, khuôn mặt anh tuấn, hai mắt sắc bén như ưng như sói, giống như có thể nhìn thấu tất cả.



vietwriter.vn






Bên dưới chính điện, một đám yêu thú ma vật ăn mặc quái dị đang khoanh tay đứng thẳng, trên mặt là thành kính và cung kính, toàn thân ai nấy cũng đều trào dâng ma khí, tỏa ra dao động sức mạnh to lớn, rõ ràng không phải hạng người tầm thường.





“Ma vương đại nhân, Ma phi trở về rồi!”





Một yêu thú hoàng cấp mặc áo giáp vừa dày vừa nặng bỗng nhiên xuất hiện trước chính điện, hắn ta chưa từng bước vào trong điện, chỉ đứng ở ngoài điện, khom người quỳ xuống, lên tiếng báo cáo.






vietwriter.vn



Hắn ta là yêu thú hoàng cấp, nhưng ngay cả tư cách vào chính điện cũng không có, rõ ràng những nhân vật có thể tiến vào trong điện điều là nhân vật khủng bố xiết bao.





Người đàn ông áo dài xanh ngồi trên ghế rồng hơi rủ mắt xuống, thản nhiên nói: “Có phải cô ta còn dẫn theo một con người?”





Yêu thú hoàng cấp lập tức gật đầu! Người đàn ông áo dài xanh thấy vậy, trong mắt lộ vẻ trào phúng: “Thú vị, đã năm mươi năm Đông Ma Vực tôi không có con người xuất hiện rồi!”





“Mau gọi Ma phi đến chính điện gặp tôi!”





Yêu thú hoàng cấp đáp lại một tiếng rồi nhận mệnh lùi ra, khoảng vài phút sau, một bóng người xuất hiện ở trước chính điện, chính là người phụ nữ xinh đẹp.





Cô ta không hề xin phép hay hỏi thăm gì, trực tiếp bước vào trong điện, mặc dù nơi sâu trong đáy mắt vẫn mang vẻ sợ hãi, nhưng lần này, cô ta lại nhìn thẳng vào người đàn ông áo dài xanh, cũng không còn khúm núm của ngày xưa nữa.





“Cụ Phong Ma Vương, khách muốn gặp đã đến!”





Giọng nói của cô ta mang theo mấy phần lạnh nhạt và chán ghét, giọng điệu này lập tức khiến rất nhiều yêu thú ma vật trong điện quay đầu nhìn lại, đều lấy làm kinh ngạc.





Ma phi bị Ma vương làm nhục đến mức gần như đánh mất tôn nghiêm, sao hôm nay lại thay đổi thái độ rồi?





Người đàn ông áo dài xanh giơ một tay chống cằm, nghe thấy xưng hô của người phụ nữ xinh đẹp với hắn ta, trong mắt lóe vẻ ác liệt, miệng cười mà mắt không cười nói: “Ái phi, vừa rồi bản vương có nghe nhầm hay không, em gọi tôi là gì?”





Người phụ nữ xinh đẹp nhìn thẳng vào người đàn ông áo dài xanh, cũng không che giấu thù hận trong mắt, cô ta gần như không chút do dự lên tiếng: “Tôi gọi ông là Cụ Phong Ma Vương, lần này, ông nghe rõ chưa?”





Từ khoảnh khắc cô ta quyết định dẫn Diệp Thiên đến Ma cung thì cô ta cũng đã quyết định, cho dù cuối cùng Diệp Thiên có đánh lại Cụ Phong Ma Vương hay không, cô ta cũng sẽ không nhân nhượng nữa, thà chết đứng, cô ta cũng tuyệt đối không muốn tiếp tục sống quỳ.





Người đàn ông áo dài xanh chính là chủ của Đông Ma Vực – Cụ Phong Ma Vương! Hắn ta hơi nheo mắt lại, trong mắt đã lóe lên ánh sáng nguy hiểm, giọng điệu cũng lạnh giá hơn mấy phần.





“Xem ra, trong năm mươi năm nay dốc lòng ‘dạy dỗ’ em, bản vương vẫn quá nhân từ rồi!”





“Từ hôm nay trở đi, bản vương sẽ càng thêm chú trọng ‘cải tạo’ em, để đời này kiếp này em đều phải khuất phục dưới thân bản vương!”





Người phụ nữ xinh đẹp nghe vậy, chợt nhớ đến thủ đoạn biến thái hệt như ma quỷ của Cụ Phong Ma Vương, lúc này cơ thể cô ta run lẩy bẩy, trong mắt lại dâng lên sợ hãi.





Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có một tiếng nói từ phía sau vang lên.





“Muốn cô ta khuất phục ông, chỉ sợ không có cơ hội rồi!”








20220427091154-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK