Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh chàng này cũng biết quan tâm đến người khác cơ đấy?"





Trên khóe miệng cô ta bất giác nở một nụ cười, ngay cả trong hoàn cảnh gần như tuyệt vọng này, cô ta cũng không hề cảm thấy sợ hãi, mà cảm thấy ấm áp vô cùng.






Advertisement



Cô ta đặt bàn tay ngọc lên vai Diệp Thiên, đây là lần đầu tiên cô thân mật với một người đàn ông như vậy.





"Cho dù chết ở đây cùng anh ấy, mình cũng sẽ không hối hận!"





Cô ta thầm nghĩ, và nhẹ nhàng nhắm mắt lại.





Chính lúc này, một tiếng nổ mạnh mẽ vang lên từ xung quanh họ.



Advertisement






Cô ta kinh ngạc mở to mắt, khong biết từ lúc nào mà không gian xung quanh họ đã tràn ngập ánh sáng màu xanh lam.





Từng luồng ánh sáng này chỉ có kích thước bằng khoảng một trượng nhưng lại như đông cứng, toát ra dao động cực kỳ nguy hiểm, giữa sự chấn động cuồng bạo phát ra âm thanh nổ trong không khí.





"Thần Niệm Chi Nhẫn, Dung Nguyên Đao!"





Ánh mắt Diệp Thiên trầm lắng, trong nhận thức sắc bén và mạnh mẽ của mình, cậu đã tìm ra điểm yếu nhất của tấm chắn áp lực này.





Khi suy nghĩ của cậu di chuyển, hàng chục lưỡi kiếm ánh sáng màu xanh lam lập tức hợp nhất và biến thành một lưỡi kiếm ánh sáng màu xanh lam hình lưỡi liềm khổng lồ, đập mạnh vào lá chắn áp lực vô hình trên đầu họ.





"Roẹt!"





Khi Dung Nguyên Đao bổ xuống, không gian phía trên hai người họ có những tia lửa vô hình bắn ra, sau đó những vết nứt có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan ra từ nơi Dung Nguyên Đao đâm vào.





"Phá!"





Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, sức mạnh tinh thần đột nhiên bùng phát, ánh sáng màu xanh lam trên Dung Nguyên Đao cũng đột nhiên tăng vọt, chỉ nghe thấy một âm thanh giòn giã truyền ra.





"Rắc!"





Vô số mảnh vỡ trong suốt nổ tung phía trên hai người, áp lực mạnh mẽ đột nhiên tiêu tán.





Khi áp lực tan biến, Yến Khinh Vũ đột nhiên cảm thấy thân thể nhẹ nhàng, cô ta ổn định lại được cơ thể bằng chính sức lực của mình, còn Diệp Thiên với ánh mắt rực sáng đưa cậu bay lên phía trên.





Sau hàng chục giây, hai bóng dáng trẻ một nam một nữ lao ra khỏi vực thẳm rộng hàng trăm mét vuông và đứng sừng sững trên bầu trời, đó chính là Diệp Thiên và Yến Khinh Vũ.





Lúc này, Diệp Thiên vẫn đang ôm eo của Yến Khinh Vũ, nhận ra tư thế thân mật của hai người lúc này, Yến Khinh Vũ đỏ mặt, nhưng cô ta cũng không phản kháng gì lắm, lúc này Diệp Thiên cũng buông tay ra.





Xung quanh ngọn núi phủ tuyết trắng này, không còn thấy bóng dáng của Thiên Luân nữa, Diệp Thiên cẩn thận thăm dò, nhưng không thể phát hiện ra hơi thở dù chỉ là nhỏ nhất của Thiên Luân.





Cậu nhìn về phía vừa rồi Thiên Luân đứng, ánh mắt xa xăm, năm ngón tay đột nhiên nắm chặt.





"Hay cho chủ nhân của Đại Thiên Cung!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK