Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.




Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.




Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.




Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.




Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.




Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.





Thiên Lôi Tử lại không hề phát hiện ra chuyện này, chỉ cười lạnh lùng.





“Thế à? Vậy thì nộp mạng đi!”.





Chữ cuối cùng vừa dứt, sấm sét giữa lòng bàn tay ông ta cũng ngưng tụ đến cực điểm. Sau đó, sấm sét đầy trời ngưng tụ thành một chùm sáng chứa sức mạnh cuồng bạo vô biên, nhắm nuốt chửng Ôn Thắng Nam.





Ôn Thắng Nam cắn chặt môi, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, nhưng không hề sợ hãi.





Hai chị em nhà họ Nhiễm đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn tiếp.





“Soạt!”.





Chỉ trong nháy mắt, dị biến đã xảy ra!





Chùm sét vốn đang mạnh mẽ lao đến, không biết vì sao lại dừng giữa không trung.





Sau đó, chùm sét tan rã giữa không trung, tia chớp đầy trời giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời nhanh chóng tan ra, thoáng chốc đã biến mất không còn dấu vết.





“Cái gì?”.





Thiên Lôi Tử biến sắc, đám người Ôn Thắng Nam cũng kinh ngạc vô cùng.





Trong lúc mọi người ngạc nhiên, một bóng người bỗng dưng xuất hiện, đứng trước mặt Ôn Thắng Nam, giống như trời đất có sụp xuống, người đó cũng có thể một mình chống đỡ.





Giữa không trung, bóng người đó chậm rãi quay đầu, nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt chứa vẻ ôn hòa.





“Các cô là người của Hiên Viên Điện?”.





Ôn Thắng Nam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.





Tên này không phải là kẻ máu lạnh, tham sống sợ chết lúc nãy đây sao?











“Là cậu ta?”.





Nhìn thấy người tới, hai chị em nhà họ Nhiễm và Lữ trưởng lão đều trở nên đăm chiêu.





Trước kia Diệp Thiên đi một cách dứt khoát là thế, sao bây giờ quay lại rồi?





“Là tên nhóc lúc nãy sao?”.


Nhìn người đứng trước mặt, ánh mắt Ôn Thắng Nam cũng hơi thay đổi.





Cô ta vẫn còn nhớ rõ, vừa rồi chính tên này thờ ơ với lời cầu xin của hai chị em nhà họ Nhiễm.





Với tính cách của cô ta, có bên yếu hơn lên tiếng cầu trợ, chỉ cần không phải hạng người hung ác, cô ta đều sẽ cứu giúp. Nhưng Diệp Thiên lại không nghe không hỏi, không quan tâm tới lời cầu xin của bọn họ, lúc đó cô ta đã xem Diệp Thiên là kẻ máu lạnh tham sống sợ chết.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK