Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
"Keng!"





Thanh âm kim loại vang lên, chiếc búa nặng nề dừng lại giữa không trung, bắt đầu rung động dữ dội, giống như đang đánh vào một tảng đá cổ, cơ thể hắn cũng thoáng run lên, trên miệng truyền ra tiếng như bị xé toạc, khiến hắn có chút choáng ngợp.






Ở Mai Thành chỉ có nhà họ La và nhà họ Lăng mới có đủ năng lực để chống lại Hắc Ma Giáo, đó cũng là lý do tại sao Huyết Đồ lại ưu tiên diệt bọn họ trước.





Vài ngày trước, tu sĩ ẩn của Hắc Ma Giáo đã ra tay giết hai người mạnh nhất nhà họ La – Lăng, hiện tại ở Mai Thành chỉ còn La Không Nhàn và Lăng Chấn Vũ là mạnh nhất.





Nhưng Lăng Chấn Vũ bây giờ đang đối phó với hai kẻ đứng nhất và hai của Huyết Đồ, mạng mình còn khó giữ, còn La Không Nhàn lại bị Lộ Minh Không ngáng đường, theo lý mà nói, ở Mai Thành này không có người thứ ba chịu nổi một búa của Lý Nham, nhưng hiện tại Diệp Thiên lại cứu được La Thanh Hàm, làm sao ông ta có thể không kinh ngạc được chứ?





Không chỉ ông ta mà bốn người đang khiêu chiến kia cũng bất giác dừng lại, vẻ mặt có chút giật mình, đôi mắt xinh đẹp của La Thanh Hàm khẽ động, cảm thấy hết sức khó tin.







Cô chậm rãi quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú lãnh đạm đang ở rất gần mình, đó chính là tên "người làm" nhà họ La lúc trước đã bị cô khiển trách.





"Là anh?"





Đôi mắt cô lại lóe lên, nỗi kinh hoàng trong lòng càng lúc càng tăng, La Thanh Hàm không thể tin được tên “người làm” mình không coi ra gì trong nhà họ La lại là người giúp cô đỡ đòn chí mạng.





Không chỉ vậy, điều khiến cô kinh ngạc hơn cả là sức mạnh của Diệp Thiên, một búa chứa toàn bộ sức mạnh của một kẻ hạng tư Huyết Đồ như Lý Nham giáng xuống, cho dù có là bố cô La Không Nhàn muốn đỡ cũng phải chuẩn bị trước, không dám lơ là, nhưng Diệp Thiên chỉ dùng một cánh tay là có thể đỡ được toàn bộ, đây là loại sức mạnh gì thế?





“Cuồng Nho” Lộ Minh Không và “Huyết Đao” Tần Hạo nhìn thấy, đồng tử lập tức co rút lại, bọn họ chưa bao giờ nghĩ ra nhà họ La lại có nhân vật như vậy, chuyện này đã vượt xa dự liệu của bọn họ.





Bọn họ định bỏ qua đối thủ để đến giúp đỡ Lý Nham, nhưng đột nhiên có một âm thanh lạ vang lên.





"Rắc!"





Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn, chỉ thấy lòng bàn tay Diệp Thiên chạm vào cây búa khổng lồ, sau đó có vài vết nứt xuất hiện rồi nhanh chóng lan ra, bao phủ lấy cây búa khổng lồ.





Giây tiếp theo, "Huyền Thiết Chùy” này lập tức vỡ thành từng mảnh trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.





"Cái gì?"





Lý Nham ngơ ngác tại chỗ, trong tay chỉ cầm một chiếc cán búa, hắn nhìn Diệp Thiên lãnh đạm ở trước mặt, trong lòng dậy lên cơn sóng dữ dội, một luồng cảm giác sợ hãi chưa từng có bao trùm lấy hắn ta.





"Lý Nham, cẩn thận!"





Lộ Minh Không và Tần Hạo không thể ngồi yên nữa, bọn họ lập tức bay về phía Lý Nham, mặt mày nghiêm trọng nhìn Diệp Thiên.





Chỉ cần dùng tay không mà đã có thể đánh tan pháp bảo vô song như Huyền Thiết Chùy, ngay cả các cao thủ trong Hắc Ma Giáo cũng không thể nào có sức mạnh như vậy được, tên thanh niên khoảng hai mươi tuổi này chắc chắn là một nhân vật đáng sợ khó tả.





Diệp Thiên dùng một tay đập nát Huyền Thiết Chùy, còn một tay đang ôm La Thanh Hàm nhẹ nhàng đẩy cô ra, sau đó đưa ra sau, vẻ mặt trở nên lãnh đạm.





"Có tôi ở đây thì các người không đụng vào nhà họ La được đâu!"








20220407041241-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK