Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhát kiếm của Diệp Thiên chém xuống, ánh sáng màu lam quét ngang bầu trời tạo thành một đường kiếm quang khổng lồ tầm chục thước đập vào luồng sáng kia.





“Rầm!”






Advertisement



Trên vòng sáng, tia lửa bắn ra bốn phía, sức mạnh tạo thành sóng lan tỏa, cả đất trời rung động mãnh liệt. Vân Thiên Chân Quân tái mặt, không gian như bị chém ra làm hai.





Mặt đất bên dưới họ cũng nứt gãy, tạo ra những cái rãnh khổng lồ. Khi sức mạnh tỏa ra liên tiếp, bất luận là cỏ cây, chim thú thì đều bị nát thành cám. Đến ngay cả những hòn đá cực nhỏ cũng vỡ vụn như bột.





Tại điểm hai người tiếp xúc tạo ra hai luồng sáng xanh, trắng chói mắt. Dù là các tu sĩ có tu vi bất phàm thì cũng đều phải nhắm mắt lại, không thể nhìn thẳng.





Bạch VIêm Minh đứng gần vị trí chiến đấu nhất, ông ta đã điều động chân lực lên tới cực điểm thì vừa rồi mới có thể chống lại được uy lực tạo ra do hai người họ giao đấu. Ông ta hiểu rất rõ rằng hiện tại hai người kia và những người khác đã không còn thuộc cùng một tầng bậc nữa. Dù người ngoài có muốn xen vào thì sức mạnh cũng chẳng là gì, dù họ có là tu sĩ thuộc cảnh giới truyền thuyết thiên cấp thì cũng sẽ lập tức bị thịt nát xương tan mà thôi.



Advertisement






Vân Đoạn Không ở bên dưới nhìn thấy cuộc giao đấu ác liệt của hai người thì tái mặt. Từ sâu thẳm trong hắn dấy lên sứ giày vò và đố kỵ.





Hắn là kẻ đứng đầu những thiên tài trong Huyền Môn, là thiên tài số một trong tiểu thế giới, tiền đồ vô lượng vậy mà sự xuất hiện của Diệp Thiên lại khiến toàn bộ sự kiêu ngạo của hắn hóa thành tro tàn.





Hắn còn lớn hơn Diệp Thiên vài tuổi, vậy mà lúc này hắn dù được bút Thiên Linh gia trì, tu vi cũng chỉ đạt tới truyền thuyết hoàng cấp mà thôi. Còn Diệp Thiên thì đã thuộc cảnh giới thiên thần, có thể đối đầu với Vân Thiên Chân Quân – người có tu vi đã đạt tới cảnh giới sử thi. Sự chênh lệch này thật sự khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng.





Sau khi thất thần, ánh mắt hắn bỗng trở nên độc ác với sát ý trỗi dậy hừng hực.





“Thưa bố, hay để trận chiến này trở thành trận chiến cuối cùng của Diệp Lăng Thiên đi!”





“Xin bố nhất định phải giết chết được hắn!”





Trong không trung, một luồng sáng cực lớn chặn trước kiếm quang. Hai luồng sức mạnh va chạm mãnh liệt, tia lửa bắn ra càng lúc càng dữ dội.





“Tên nhóc này lấy đâu ra sức mạnh khủng khiếp như vậy chứ?”





Vân Thiên Chân Quân đanh mặt. Sau khi ông ta đạt tới cảnh giới sử thi thì chỉ cảm thấy thiên địa này có một mình ông ta, ông ta tự tin đầy mình và vốn cho rằng có thể dễ dàng chèn ép được các tông môn của sáu tông Huyền Môn, nhưng sự xuất hiện của Diệp Thiên lại đập thẳng vào đầu ông ta một nhát gậy.





Người phàm tới từ thế giới trần tục này không chỉ đối đầu trực diện với ông ta mà còn khiến ông ta cảm thấy áp lực truyền tới từ thanh kiếm của Diệp Thiên càng lúc càng mạnh, dường như có thể phá tan hàng phòng ngự của Vân Thiên Chân Quân bất cứ lúc nào.





“Cảnh giới sử thi à, xem ra cũng chỉ đến thế mà thôi!”





“So với Thiên Luân thì ông còn kém xa!”





Ánh mắt Diệp Thiên lạnh lùng, kiếm Thánh Hồn trong tay lướt qua, chém thẳng xuống.





“Vụt!”





Kiếm quang dội xuống, nhát sau chồng lên nhát trước, hai đường kiếm quang tạo thành hình chữ thập chém mạnh về phía vòng sáng khổng lồ kia.





“Rắc!”



Âm thanh răng rắc vang lên. Luồng sáng với phạm vi tầm chục thước kia lập tức nứt ra, đường kiếm hình chữ thậm chẳng còn gì cản trở nữa, cứ thế hừng hực lao tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK