Một hòn đá làm dấy động lớp lớp sóng ngầm, nhiều vương cấp, hoàng cấp ở đó đều hoàn hồn, từng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía người đến.
Đa số họ chỉ biết đại danh của Đế Vương Bất Bại nhưng người từng gặp cậu lại không phải toàn bộ, hầu hết những người chưa từng gặp đều ở đây.
Nhưng bây giờ nghe người khác gọi cậu như thế, ai nấy cũng đều biết người vừa đến chiến trường này chính là Đế Vương Bất Bại – Diệp Lăng Thiên đánh gãy rất nhiều chiến hạm bằng sắt hiện đại trong lúc đánh với hạm đội thứ ba của Hợp chúng quốc cách đây không lâu.
“Sao lại là cậu ta?”
Chẳng phải trên trang web Cao thủ quốc tế đã công báo tin tức cậu ta chết rồi sao?”
Trang web Cao thủ quốc tế là diễn đàn trang web của giới võ thuật có quyền lực nhất toàn cầu, mỗi tin tức trên đó đều cực kỳ chính xác, Kẻ Hủy Diệt, thống lĩnh của Đế Quốc cũng đã đích thân lên tiếng. Đạn phá hủy oxy do Mễ Quốc phóng ra đã biến vùng biển xung quanh đảo Gilbird ở Thái Bình Dương thành một mặt biển đầy xác tôm cá, điều này cũng được khẳng định, tại sao bây giờ Diệp Thiên lại đứng trước mặt mọi người như chưa hề xảy ra chuyện gì?
“Diệp Lăng Thiên, sao cậu có thể vẫn còn sống được?”
Neil Woods biến sắc: “Không, dù cậu vẫn còn sống thì thần hồn và xác thịt cũng đã bị tôi giam cầm, áp chế vĩnh viễn trong trận chiến thần Hoàng Kim của tôi rồi chứ”.
“Tại sao cậu lại có thể xuất hiện ở đây?”
Diệp Thiên giẫm vào không trung, liếc mắt nhìn chiến thần Hoàng Kim, giờ khắc này ảo ảnh “chiến thần Thiên Giới” đằng sau Neil Woods hình như đã mờ đi rất nhiều.
“Chiến Thần Hoàng Kim Trận là trận pháp mà ông bày bố đó à?”
Cậu khẽ cười lắc đầu, giữa hai hàng mày hiện lên vẻ khinh thường: “Ngay cả vũ khí hủy diệt mới nhất được Hợp Chúng quốc nghiên cứu và chế tạo cũng không thể giết được tôi, chỉ với một trận pháp do hoàng cấp đỉnh cao bày bố mà cũng muốn giam cầm tôi à?”
Cậu khẽ lắc ngón tay, ánh mắt lóe lên ánh sáng.
“Nhưng vẫn phải cảm ơn chất dinh dưỡng mà trận pháp cung cấp cho tôi, nhờ nó mà tôi có thể thành công hấp thụ hoàn toàn virus hạt trong đạn đạo đó”.
“Hôm nay tôi đặc biệt đến đây quét sạch hoàn toàn doanh trại tập trung chiến thần của các ông, tiễn các ông về “Thiên Giới” xem như là quà cảm ơn”.
Cậu vừa dứt lời, đám người Neil Woods đổi sắc, còn đám người chủ giáo áo đỏ vẫn chưa kịp phản ứng, Diệp Thiên cũng đang nhìn về phía họ.
“Còn các người nữa, nếu đã thích lấy nhiều đánh ít thì Hoa Hạ tôi nghênh chiến đến cùng”.
Cuộc chiến của hoàng cấp vốn dĩ đã gây ra tiếng vang, liên minh võ thuật đã rơi vào tình thế các tổ chức bảo vệ của bốn nước khác bao vây, đã không thể thay đổi được gì, nhưng bây giờ Diệp Thiên bỗng đến đây, chỉ một câu nói đã xoay chuyển tình thế.
Mặc dù Diệp Thiên chẳng qua chỉ có một mình nhưng mọi người đều biết rõ đây là người đứng đầu thế giới. Lúc đầu Diệp Thiên chỉ dựa vào sức mình giết sạch toàn bộ mười sáu thẩm phán vương của viện trọng tài. Phải biết là mười sáu người này đủ để sánh ngang với các cường giả hoàng cấp đỉnh cao như Hồng Y chủ giáo, Kẻ Hủy Diệt, Asgard, Neil Woods. Một mình Diệp Thiên tương đương với sức mạnh của mười sáu người, một khi sức chiến đấu này đến gần liên minh võ thuật thì bốn tổ chức người bảo vệ tổ quốc lớn cũng không dám nói là có thể chèn ép được cậu.