Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tính đi tính lại, ở thế giới loài người của sao Tử Khúc cũng chỉ có tám hiền giả là có năng lực này. Nhưng tám người họ đều đã sống mấy trăm năm đến nghìn năm, trải qua nhiều thời đại của thế giới loài người ở sao Tử Khúc, hơn nữa còn kế thừa máu của Hoàng Đế Hiên Viên.





Nhìn lại Diệp Thiên, chỉ là một thanh niên ngoài hai mươi tuổi, cùng lứa tuổi với cô ta mà thôi. Ở tuổi này, cho dù là thiên tài mạnh nhất của thế giới loài người, đích tôn của đại hiền giả, cũng chỉ mới bước vào cảnh giới võ thánh.





Sao Diệp Thiên có thể có năng lực sánh ngang với tám vị hiền giả?





Lý Kiếm Phong cũng mở to hai mắt, cảm thấy không tin nổi, tên nhóc mà mình khiêu chiến lại có thực lực đáng sợ vậy sao?





Diệp Thiên giết chết Hắc Thủy Huyền Xà bằng một đòn, trong mắt không có bất cứ gợn sóng nào.





Sau khi cậu hồi phục trí nhớ, cậu đã so sánh hệ thống phân chia đẳng cấp sức mạnh của sao Tử Khúc và Trái Đất.





Võ tôn ở thế giới này tương ứng với võ tôn ở Trái Đất, pháp thánh và võ thánh tương ứng với cảnh giới siêu phàm. Pháp vương và võ vương tương ứng với vương cấp. Pháp hoàng và võ hoàng tương ứng với hoàng cấp. Cao hơn nữa, võ đế và pháp đế sẽ tương ứng với cảnh giới truyền thuyết.





Theo cậu tính toán, cảnh giới của tám vị hiền giả cao hơn cảnh giới truyền thuyết, có lẽ là cảnh giới sử thi, chỉ là không biết rốt cuộc ở giai đoạn nào của cảnh giới sử thi mà thôi.





Còn Hắc Thủy Huyền Xà, tính chính xác cũng chỉ tương đương với cao thủ hoàng cấp đỉnh cao của Trái Đất, đối với cậu mà nói, dù có đến bao nhiêu con cũng không đủ cho cậu một tay giết chết.





Trên trời, mấy con ma thú cấp bảy khác vốn xông lên trước chợt đứng khựng lại.


Mặc dù ma thú đẳng cấp cao bọn chúng vẫn chưa thể nói tiếng người, nhưng đã có trí tuệ cực cao không thua kém gì con người. Thấy Hắc Thủy Huyền Xà cùng đẳng cấp với bọn chúng bị giết, bọn chúng nào dám tiến lên nữa?





Nhưng lúc này Diệp Thiên lại liếc mắt tới, một cảm giác coi thường mọi vật, bao quát các sinh mệnh, bao trùm lấy mấy con ma thú cấp bảy.





“Muốn tàn sát loài người như súc vật cũng phải xem bọn mày có đủ tư cách đó hay không!”.





Ánh mắt Diệp Thiên bình thản, tay lướt ngang trên không trung.





“Vù!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK