Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


“Khương Tu Tuyệt phải không? Thiên Tầm đúng là mù quáng mới thích loại người như anh. Cô ấy chạy đến đây là vì cái gì, không phải vì trân trọng tình cảm giữa hai người hay sao? Cuối cùng chỉ đổi lại được câu nói lạnh lùng của anh!”.





“Anh nói Thiên Tầm không xứng với nhà họ Khương các anh, tôi lại cảm thấy anh không xứng với Thiên Tầm, không xứng với tấm lòng của cô ấy!”.





Khương Tu Tuyệt nghe vậy chỉ khẽ hừ một tiếng, không trả lời, rõ ràng không thèm tranh luận với một người con gái như Tiếu Văn Nguyệt. Nhưng bà Khương là loại người tính tình cay độc, nghe con trai mình bị người khác chửi mắng thì sao có thể để yên?





Nghe nói Tiếu Văn Nguyệt là bạn của Liễu Thiên Tầm, bà ta lại càng không kiêng nể gì, chỉ vào Tiếu Văn Nguyệt nói: “Con bé này đúng là miệng mồm, cô là cái thá gì mà dám đánh giá con trai tôi?”.





“Cũng không nhìn lại xem mình ở tầng lớp nào mà dám đến đây ra mặt vì bạn bè? Cô có biết có một số người cả đời cô cũng không thể đắc tội hay không?”.





“Hôm nay, toàn bộ người ở đây đều là nhân vật quyền quý nổi tiếng bậc nhất Hoa Hạ, tám đời nhà cô cũng không đuổi kịp thành tựu của bất cứ ai trong bọn họ. Cô có tin chỉ cần tôi nói một câu là có thể khiến các người không được lên thuyền rời khỏi đảo luôn không?”.





Nghe vậy, Liễu Thiên Tầm biến sắc, cô ấy biết nhà họ Khương có thế mạnh như thế nào ở thủ đô. Địa vị của bọn họ chỉ thua kém bốn gia tộc lớn, cộng thêm Khương Minh của Khương Long Hoa có thể nói là con quái vật thật sự, cô ấy tin rằng bà Khương chắc chắn có năng lực nói được làm được.





“Nguyệt Nguyệt, đừng nói nữa, chúng ta đi thôi!”.





Cô ấy kéo Tiếu Văn Nguyệt đi, nhỏ giọng nói.





Cô ấy không muốn vì chuyện của mình mà liên lụy đến Tiếu Văn Nguyệt.





Nhưng Tiếu Văn Nguyệt không nhúc nhích, ngược lại giữ cô ấy lại, hạ giọng nói: “Thiên Tầm, cậu không cần lo, chuyện hôm nay tớ nhất định phải can thiệp, không thể để bọn họ ức hiếp cậu được!”.





“Can thiệp?”, bà Khương cười nhạt không ngừng: “Một đứa nít ranh như cô, dựa vào đâu mà can thiệp vào chuyện nhà họ Khương chúng tôi?”.





Tiếu Văn Nguyệt không thèm để ý tới bà ta, chỉ quay đầu sang bên cười nói: “A Thiên, anh giúp Thiên Tầm, chuyện em đã đồng ý với anh vẫn có hiệu lực!”.





Lúc này, đám người Khương Tu Tuyệt mới nhìn lại, một thanh niên tóc bạc ăn mặc bình thường nở nụ cười bất đắc dĩ, bây giờ mới chậm rãi đi tới.








image.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK