Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Dung Thu Đệ sắc mặt trắng bệch, mấp máy môi, cúi đầu xuống nhận lỗi: "Ông nội dạy dỗ rất đúng!"





Thấy cháu gái đã biết sai, Mộ Dung Vô Địch cũng không trách mắng thêm, ông ấy chắp tay bước ra khỏi đình, ngẩng mặt nhìn lên bầu trời cao.






"Giới võ thuật gọi ông là "tấm gương sáng", ông cứ tưởng rằng nhưng cống hiến cho tổ quốc bao năm qua của ông chỉ là quá khứ, không ngờ đến thời khắc quan trọng lại có thể giữ được mạng cho cháu!"





"Nếu cháu không phải là cháu gái của Mộ Dung Vô Địch ông thì hôm nay Diệp đế vương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cháu!"





Mộ Dung Thu Đệ càng cúi đầu thấp hơn, Mộ Dung Đạc bất đắc dĩ liếc nhìn con gái rồi lên tiếng: "Bố, hiện nay Long Đạo Huyền truyền nhân của nhà họ Long đang xây dựng Thiên Cơ Minh ở Trung Hải, ý đồ muốn chiếm giữ thị trường buôn bán của Trung Hải, dã tâm rất rõ ràng!"





"Đúng lúc này Diệp đế vương lại tới Trung Hải, giữa hai chuyện này liệu có liên quan đến nhau không?"







Ánh mắt Mộ Dung Vô Địch sáng lên, một lúc sau ông ấy lắc đầu.





"Trước đây Long Đạo Huyền đã tập hợp cả giới kinh doanh của Ngô Châu Giang Nam, bây giờ lại muốn thò tay sang Trung Hải, tất cả những việc này có lẽ đã nằm trong kế hoạch của cậu ta!"





"Diệp đế vương tới Trung Hải chắc chỉ là tình cờ thôi!"





"Đối với Diệp đế vương, Trung Hải nhỏ bé này sao khiến cậu ấy để tâm được?"





"Cậu ấy sẽ không quen biết loại ngựa non háu đá như tên Long Đạo Huyền kia đâu!"





Mộ Dung Thu Đệ nghe vậy tặc lưỡi không nói gì.





Trong mắt cô ta, Long Đạo Huyền có thể coi là đối thủ mạnh nhất của cô ta từ trước tới giờ, cho dù là tâm trí hay sức mạnh đều vượt xa cô ta, nếu không phải đằng sau cô ta có nhà họ Mộ Dung chống lưng thì lúc đó cô đã bại trận trước Long Đạo Huyền rồi.





Nhưng đến người như vậy đối với Diệp Thiên cũng chỉ là ngựa non háu đá, không có tư cách gì để Diệp Thiên liếc qua nữa.





Khoảng cách chênh lệch như thế này đúng là khiến người ta kích động tới mức thổ huyết! Trong lúc ba người đang nói chuyện thì một luồng sáng bỗng lướt qua trang viên, sau đó là một chấm đen từ phía chân trời phi vụt xuống, còn luồng sáng kia dường như muốn lao nhanh về phương xa.





Ánh mắt Mộ Dung Vô Địch ngưng tụ lại, cuối cùng cũng từ bỏ ý định đuổi theo, ông ấy đưa tay ra, bắt lấy một vật màu đen đang rơi xuống.





Đám Mộ Dung Đạc và Mộ Dung Thu Đệ chăm chú nhìn thì thấy một bức thư chiến bằng sắt, bên trên có một đoạn chữ được in mạ vàng.





Tám giờ tối nay, dinh thự Thủy Tinh, trận chiến cuối cùng! "Là Long Đạo Huyền!"





Chưa kịp suy nghĩ Mộ Dung Thu Đệ đã buột miệng nói.





Mộ Dung Đạc cũng biến sắc, ông ta không ngờ Long Đạo Huyền lại chọn tuyên chiến toàn diện vào lúc này! Mộ Dung Vô Địch phi tấm sắt kia cắm vào cột đá, ánh mắt nheo lại: "Truyền nhân của nhà họ Long đúng là không đơn giản, xuất hiện cũng phải kỳ công như vậy!"





Bóng dáng vừa lướt qua trang viên kia toàn nồng nặc khí tức, ông ấy cảm nhận được một chút áp lực, tu vi của đối phương e là cũng ngang bằng ông ấy, thậm chí là còn mạnh hơn.





"Ông nội, chúng ta phải làm thế nào đây?"





Ánh mắt Mộ Dung Thu Đệ hơi lo lắng, từ trước tới giờ Long Đạo Huyền chỉ giao chiến với cô ta trên thương trường, nhưng bây giờ đối phương rõ ràng muốn dùng vũ lực để quyết định thắng bại.





Cho dù bọn họ đã có Mộ Dung Vô Địch chống đỡ nhưng bây giờ bọn họ phải đối diện với nhà họ Long từng là gia tộc mạnh, ai mà biết được nhà họ Long có bao nhiêu cao thủ chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK