Cửa lớn dinh thự được vài bồi bàn đẩy ra, bọn họ cúi đầu, đứng thẳng hai bên, ngay cả nhìn cũng không dám, những nhà hào môn quyền quý bên trong sảnh lớn đều quay đầu lại, chỉ nhìn thấy ở ngoài cửa lớn, một ông lão cao lớn mặc trang phục Hoa Hạ, dẫn đầu đi vào.
Vừa nhìn thấy người này, đã có vài người lập tức kinh ngạc bật ra tiếng.
“Lão gia tử nhà Mộ Dung, là ông ấy, ông ấy xuống núi thật rồi!”
Trong những người đang ngồi, có hơn phân nửa là nhà giàu có trở lên, đều đã gia nhập “Thiên Cơ Minh” của Long Đạo Huyền, hình thành thế đối lập với nhà Mộ Dung, nhưng lúc này, cho dù là phe cánh nhà Mộ Dung, hay phe cánh Thiên Cơ Minh, thì những nhà giàu có này đều biến sắc.
Bởi vì người vừa hiện thân này, chính là nhân vật truyền kỳ của Trung Hải, trụ cột to lớn của nhà Mộ Dung, Mộ Dung Vô Địch! Mộ Dung Vô Địch bước vào, phía sau ông ta, là Mộ Dung Đạc, Mộ Dung Thu Đệ cùng những nhân vật cốt cán nhà Mộ Dung, đều đi theo.
Long Đạo Huyền nằm trong ôn hương nhuyễn ngọc, nhìn thấy Mộ Dung Vô Địch đi đến cũng nghiêm mặc đứng dậy, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn.
Cậu ra phát hiện, bản thân đã xem thường Mộ Dung Vô Địch rồi, vị võ giả truyền kỳ nổi danh Hoa Hạ mấy chục năm, nắm giữ Trung Hải hai mươi năm này, cho dù là khí chất hay sức ảnh hưởng, cậu ta lúc này vĩnh viễn không thể sánh bằng.
“Tấm gương sáng” thì người cũng như tên! Ánh mắt cậu ta lướt nhìn Mộ Dung Vô Địch, sau đó lại nhìn những người nhà Mộ Dung còn lại sau lưng Mộ Dung Vô Địch, cuối cùng, ánh mắt lại dừng lại trên người cậu thanh niên mặc áo thun trắng.
Cậu thanh niên trông gọn gàng sạch sẽ, nhưng quần lại quá rẻ tiền, chân mang đôi giày thể thao bình thường, so với những người nhà Mộ Dung còn lại đeo vàng mang bạc, ra vào phú quý thì hoàn toàn khác biệt, nhưng không biết tại sao, trong những người này, ánh mắt đầu tiên cậu ta lại nhìn thấy thanh niên này, tựa như trên người thanh niên này có một sức hút kỳ lạ nào đó, thậm chí cả Mộ Dung Vô Địch cũng không bằng.
“Thật kỳ lạ, nhân vật nhà Mộ Dung này là ở đâu ra vậy?”
Cậu ta muốn quyết đấu với nhà Mộ Dung, đương nhiên đầu tiên phải tra rõ đối thủ, tài liệu chi tiết các thành viên cốt cán nhà Mộ Dung, cậu ta đều nắm rõ, nhưng cậu ta lại không có chút thông tin nào về thanh niên này.
Trong lúc cậu ta nghi hoặc, cậu thanh niên giản dị đi cùng nhóm người nhà Mộ Dung đột nhiên quay người, đi về phía bàn tiệc buffet bên cạnh sảnh lớn, tiện tay lấy một ly cocktail đã pha sẵn, rồi ngồi xuống bàn bắt đầu ăn uống.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Long Đạo Huyền chợt dừng lại, cảm giác buồn cười.
“Hừ, bởi vì là người đến cùng nhà Mộ Dung, mà ngay cả mình cũng bắt đầu căng thẳng rồi sao?”
“Chẳng qua chỉ là một tên vào để ăn uống mà thôi, có gì phải chú ý chứ?”
Cậu ta lắc đầu, bỏ qua những nghi hoặc trước đó, chỉ cảm thấy bản thân đã nghĩ nhiều.
Thanh niên mà cậu ta quan sát, chính là Diệp Thiên đến cùng đám người Mộ Dung Vô Địch, sau khi Diệp Thiên đến nơi, cũng không quan tâm gì, đi thẳng đến bàn ăn dùng bữa.
Ở khách sạn lớn của Trung Hải, cậu vẫn chưa từng được dùng bữa, cũng từng cùng Mộ Dung Vô Địch đến biệt thự nhà Mộ Dung, thức ăn, nguyên liệu của dinh thự Thủy Tinh đều được chọn lựa kỹ càng, thượng phẩm tinh xảo, đương nhiên cậu sẽ không bỏ qua.