Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thù này chỉ có cậu mới có thể báo!”.





Nghe Bạch Viêm Minh nói, các trưởng lão của Tứ Tượng Tông không hẹn mà cùng cúi người trước Diệp Thiên: “Xin Diệp thượng tiên dẫn dắt Tứ Tượng Tông trả thù rửa hận cho đại trưởng lão!”.






vietwriter.vn



Giọng nói trầm thấp hóa thành tiếng sóng, lan ra tận chân trời. Những người khác đều cảm nhận được ý chí chiến đấu dâng tràn trong lòng mọi người ở Tứ Tượng Tông.





“Yên tâm, tôi sẽ gánh vác chuyện này!”.





Diệp Thiên không hề dài dòng, lập tức gật đầu.





Yến Khinh Vũ cũng lên tiếng: “Tôi sẽ đi cùng anh đến tiểu thế giới, tìm Thiên Luân tính sổ!”.






vietwriter.vn



Nghe vậy, Diệp Thiên xua tay, ánh mắt nghiêm nghị.





“Không cần phải đi đến tiểu thế giới nữa!”.





“Thiên Luân đang ở giới thế tục!”.





Đám người Bạch Viêm Minh chấn động, không thể tin nổi: “Cái gì? Thiên Luân đã đến giới thế tục rồi sao?”.





Mọi người vừa nghĩ đến đó lại càng cảm thấy ngạc nhiên. Nếu Thiên Luân đã đến giới thế tục, vậy chẳng phải sẽ là tai họa lớn nhất đối với giới thế tục hay sao?





“Ông ta quả thật đã đến giới thế tục, nhưng không biết tại sao tôi lại không cảm nhận được vị trí chính xác của ông ta!”.





Diệp Thiên nhìn sang Hoa Vô Đạo: “Bác Hoa, gần đây ở Hoa Hạ có chuyện gì lạ xảy ra không?”.





Hoa Vô Đạo nghe vậy, khẽ nhíu mày, sau khi suy ngẫm một lúc, ông ta lập tức phản ứng lại.





“Nếu nói tới chuyện lạ thì hình như đúng là có một chuyện!”.





“Ở tỉnh Xuyên đã xảy ra một đợt dịch bệnh, dẫn đến hỗn loạn cực lớn”.





“Bên trên nói là do virus gì đó lan truyền, nhưng có vẻ không đơn giản như vậy. Một vài thành viên của liên minh võ thuật đã thay phiên đến tỉnh Xuyên điều tra, nhưng sau khi bọn họ đến đó, tới bây giờ vẫn chưa có ai trở về, dần dần không còn tin tức nữa”.





“Nghe nói nơi bắt nguồn sự hỗn loạn là ở Lư Thành”.





Nghe Hoa Vô Đạo nói xong, ánh mắt Diệp Thiên trở nên nghiêm nghị.





Giây lát sau, cậu bay vọt lên trời, chỉ còn tiếng nói từ xa vọng lại.





“Thiên Luân đang ở Lư Thành!”.





“Tôi đi giết ông ta!”.











Tiếng xé gió kéo rách bầu trời, Diệp Thiên như máy bay phản lực phóng thẳng lên trời, kéo theo vệt khí dài trên không.





“Thiên Luân ở Lư Thành?”. Lúc này mọi người mới phản ứng lại, hết sức kinh ngạc, lúc trước Lư Thành truyền ra tin tức dịch bệnh lây lan ở tỉnh Xuyên, tuy mọi người đều tò mò nhưng chỉ xem như một trận dịch bệnh bùng phát giống như một thanh trường kiếm của thế giới loài người, cũng không hề quan tâm thật sự.





Dù sao võ giả cũng có nội kình bảo vệ, tu tiên giả thì có chân lực bảo vệ, ai lại còn sợ hãi những thứ virus gây bệnh cho người này chứ?



Nhưng động tác hiện tại của Diệp Thiên lại khiến mọi người biến sắc kinh sợ, dịch bệnh bùng phát ở Lư Thành này dù nặng nề hơn nữa, thì có liên quan gì đến Thiên Luân?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK